Trong nhà em, ai cũng có một sở thích riêng. Bố em thích thể thao, mẹ em yêu nấu ăn, bếp núc, anh trai em thích máy vi tính. Riêng em, em thích nhất là đồ chơi. Và món đồ chơi để lại cho em những ấn tượng sâu sắc nhất là cô búp bê có tên là Mi. Búp bê có gương mặt bầu bĩnh, tròn xoe. Cặp mắt xanh biếc, ánh lên sự dịu dàng, duyên dáng. Cái mũi cô cao, thanh thoát. Đôi môi cô đỏ thắm, lúc nào cũng mỉm cười. Hai bên má của cô được các cô chú công nhân tô điểm thêm màu hồng nhạt bên má. Tay và chân cô dài, cao rất hợp với thân hình mảnh mai của cô. Để tôn thêm vẻ đẹp của cô các bác công nhân tặng cho cô môt bộ váy màu đỏ tươi. Không chỉ có vậy, cô bạn này còn biết hát và đi nữa cơ!. Mỗi lần em chạm vào ngực cô, tiếng hát du dương, trong trẻo cất lên. Lúc em đi học, tiếng hát ấy như những lời động viên em. Khi em buồn, tiếng hát như lời an ủi. Những lúc muốn chơi với cô, em nhấn nút công tắc đằng sau, cô bật dậy, đi đi lại lại.
Trên đời này, không ai có thể thiếu người bạn. Mi cũng giống như một người bạn của em. Thật vui khi có người bạn tốt như vậy.
_
Cho bạn 1 bài nè. Trong nhà em, ai cũng có một sở thích riêng. Bố em thích thể thao, mẹ em yêu nấu ăn, bếp núc, anh trai em thích máy vi tính. Riêng em, em thích nhất là đồ chơi. Và món đồ chơi để lại cho em những ấn tượng sâu sắc nhất là cô búp bê có tên là Mi. Búp bê có gương mặt bầu bĩnh, tròn xoe. Cặp mắt xanh biếc, ánh lên sự dịu dàng, duyên dáng. Cái mũi cô cao, thanh thoát. Đôi môi cô đỏ thắm, lúc nào cũng mỉm cười. Hai bên má của cô được các cô chú công nhân tô điểm thêm màu hồng nhạt bên má. Tay và chân cô dài, cao rất hợp với thân hình mảnh mai của cô. Để tôn thêm vẻ đẹp của cô các bác công nhân tặng cho cô môt bộ váy màu đỏ tươi. Không chỉ có vậy, cô bạn này còn biết hát và đi nữa cơ!. Mỗi lần em chạm vào ngực cô, tiếng hát du dương, trong trẻo cất lên. Lúc em đi học, tiếng hát ấy như những lời động viên em. Khi em buồn, tiếng hát như lời an ủi. Những lúc muốn chơi với cô, em nhấn nút công tắc đằng sau, cô bật dậy, đi đi lại lại. Trên đời này, không ai có thể thiếu người bạn. Mi cũng giống như một người bạn của em. Thật vui khi có người bạn tốt như vậy. __________________ Còn nữa nè... Đã là trẻ con ai cũng phải có đồ chơi. Còn tôi, tôi có cả một thế giới đồ chơi búp bê, gấu bông, xếp hìnhNhưng đồ chơi mà tôi thích nhất là một chú gấu bông tên là Mi – lu. Đó là quà của mẹ tặng tôi nhân dịp sinh nhật. Chú có một bộ lông trắng muốt điểm thêm mấy mảng màu hồng. Chú trông rất xinh và ngộ nghĩnh. Chú cao chỉ bằng đầu gối em (tôi), nhưng được nhồi rất nhiều bông nên lúc nào trông cũng mũm mĩm. Đôi tai của chú giống như hai cái nấm dựng lên. Cặp mắt của Mi – lu đen láy. Cái mũi xinh xinh được gắn trên chiếc mõm nhỏ xinh. Ôi, khuôn mặt đó mới xinh làm sao. Cổ chú đeo một chiếc vòng hoa do chính tay tôi làm và đeo vào cổ chú. Cái vòng có rất nhiều màu sắc: đỏ, hồng, vàngỞ giữa đính một viên kim cương, hai cánh tay chú thì lúc nào cũng dang ra như đòi bế. Hôm nào đi học về, điều đầu tiên tôi làm là chạy thật nhanh vào phóng bế chú lên và cọ cọ vào cái mũi của chú. Trời đã trở rét mà chú vẫn chưa có quần áo ấm để mặc nên tôi đã xin mẹ một ít vải rồi may cho chú một đôi tất màu hồng. Tôi còn may cho chú một cái áo khoác để chú có thể đi dạo với tôi trong những ngày mùa đông lạnh buốt. Trông chú cũng điệu lắm chứ. Tôi rất yêu chú. Trong giấc mơ, tôi đã mơ thấy Milu nói với tôi rằng: “Chị ơi, em muốn sống với chị suốt đời”. Mình cũng có nè Các bạn ạ, tuổi thơ chúng ta ai cũng gắn liền với những đồ chơi quen thuộc như búp bê, gấu bông, lật đật,.... Mỗi người đều có sở thích riêng về đồ chơi. Với tôi, món đồ chơi mà tôi thích nhất đó là chú gấu bông đấy. Lần ấy, bố đi công tác về tặng tôi một món quà trong chiếc hộp kín. Tôi rất hồi hộp không biết đó là gì. Khi mở hộp ra tôi reo lên vì sung sướng: " Ôi, chú gấu bông dễ thương quá!" Đó là một chú gấu nhồi bông mà tôi ước mơ bấy lâu. Chú ta có bộ lông trắng mịn và mượt như nhung, khi sờ tay vào ta có cảm giác như đang sờ vào tấm vải lụa mềm và mát rượi. Gấu ta khoác một chiếc áo màu đỏ tươi có điểm vài hạt cườm lấp la lấp lánh. Cái đầu chú tròn tròn như trái bưởi, đôi tai cũng tròn tròn vểnh lên trông thật là ngộ nghĩnh! Đôi mắt chú đen láy, tròn xoe như hạt nhãn. Thân hình chú ôm rất vừa tay nên tôi thường ôm chú ta mỗi khi đi ngủ. Những lúc ấy, bốn cái chân mập ú na ú nu của chú cứ dang ra như thể đòi tôi âu yếm vậy. Miệng chú nhỏ nhắn và đỏ hồng trông thật đáng yêu. Trên cổ chú là chiếc nơ màu đỏ được thắt hình con bướm trông yêu ơi là yêu. Mỗi tối học bài xong tôi lại dành thời gian để chơi với gấu bông. Tôi đặt cho cái tên là Happy. Mỗi khi tôi ôm chú vào lòng và thơm lên đôi má mịn màng của Happy trông chú ta có vẻ thích thú lắm. Bây giờ tôi đã lớn và có nhiều thứ đồ chơi khác nhưng Happy vẫn là người bạn thân thiết nhất của tôi. Tôi luôn giữ gìn chú cẩn thận vì đó là món quà bố tặng tôi: người luôn muốn con mình được vui vẻ và thoải mái Mùa hè vừa rồi, trong chuyến đi du lịch Trung Quốc, em được một bạn tặng cho em một con rô-bốt rất đẹp. Con rô-bốt có hình một chú rắn. Tuy nhiên trông nó chẳng hề dữ dằn chút nào, ngắm nhìn còn thấy dễ thương nữa chứ, bởi vì nhà sản xuất đã làm theo mô hình một chú rô-bốt nên em rất thích. Chú rô-bốt của em có màu xanh lá cây đậm, đầu chú khom khom về trước hình con rắn hổ mang. Một bên tay chú xoắn lại hình mũi khoan, cái sừng của chú màu vàng và nhẵn bóng, có thể xoay đi, xoay lại, cái đuôi dài của chú càng làm chú trở nên dũng mãnh hơn. Khi nào rảnh rỗi, em lại cùng bạn hàng xóm chơi chung với chú rô-bốt của em. Rô-bốt của em không dùng pin, muốn chú cử động em phải dùng tay xoay các khớp để chú tạo ra các hình khác nhau. Sau khi chơi, em để ngay ngắn chú rô-bốt này trên chiếc tủ đựng đồ lưu niệm của gia đình, trên chiếc tủ đó có những sản phẩm do chính tay em tạo ra. Khi chơi với chú rô-bốt em lại nhớ đến người bạn Trung Quốc của em. Dù không hiểu được tiếng nói của nhau nhưng chúng em vẫn chơi những trò chơi rất vui. Đúng là tình bạn đã vượt qua cả rào cản ngôn ngữ, chúng em đã là những người bạn của nhau. Em cảm giác chú rô-bốt này đã là người bạn tri kỷ luôn ở bên em. Em rất yêu chú rô-bốt của em. Vào ngày sinh nhật lần thứ 9 của em , em đuơc tăng rât nhiều đồ chơi .Nào là thú bông ,xếp hình,đồng hồ,...Nhưng trong số đó em thích nhất là cô búp bê babier mà bố em đã tặng.Em đặt tên cho nó là li sa - caí tên nghe rất tây . li sa có mái tóc xoăn màu vàng óng ả ,cái môi thì đỏ chon chót chúm chím cười.Nước da của cô búp bê này trắng hồng và được làm bằng nhựa cứng. Khuôn mặt tròn bầu bĩnh. Cái má phinh phính, lúc nào cũng ửng hồng, ánh lên một màu trái đào mới nở.Đôi mắt to tròn, xanh biếc, với hàng lông mi cong vút,và chiếc mũi nhỏ xinh , trông li sa thật là ngộ nghĩnh và dễ thương. li sa được khoác trên mình một chiếc váy dạ hội màu đỏ lộng lãy, lấp lánh nhưng sợi kim tuyến nhiều màu . dưới chân cô là một đôi giầy cao gót cũng màu đỏ được gắn rất nhiều hạt kim sa lấp lánh . li sa là cô búp bê xinh đẹp nhất trong số những con búp bê của em . Li sa là người bạn tâm sự mỗi khi em vui hay buồn vì khi được ngắm nhìn li sa làm em cảm thấy phấn chấn hơn . em dành rất nhiêu tình cảm của mình cho li sa nên luôn giữ gìn và chơi với bé cẩn thận.để mãi mãi món quà của bố tặng nhân ngày sinh nhật lúc nào cũng như mới . Hay : “ Be bé bằng bông. Hai má hồng hồng” Ôi, bé đáng yêu của chị, ngủ ngoan nào.” Tôi hát chưa hết bài mà bé đã ngủ. Các bạn biết đó là ai không? Đó chính là búp bê của tôi đó. Ôi, búp bê thân yêu của tôi mới xinh làm sao! Bé là món quà của mẹ tặng cho tôi nhân dịp sinh nhật lần thứ 8. Tôi thích quá, đặt ngay cho bé cái tên nghe rất Tây : An – na. Bởi vì An - na có mái tóc xoăn màu vàng hung, cái môi thì đỏ chon chót chum chúm cười. Khuôn mặt tròn bầu bĩnh. Cái má phinh phính, lúc nào cũng ửng hồng, ánh lên một màu trái đào mới chín. Nếu là bạn, chắc bạn cũng phải thơm vào má bé An – na của tôi đấy. An – na không cao lắm, hơn 3 năm rồi mà bé chẳng nhớn chút nào cả, chỉ cao bằng cái phích nước nhà tôi thôi. Bé có làn da màu hồng nhạt, với đôi tay mềm mại, chũn chĩn, ai nắn cũng cảm thấy thinh thích. Bố tôi bảo đó là cao su dẻo nên nó mơi mềm mại như vậy. Búp bê An - na của tôi biết hát nữa đấy. Khi tôi à ơi vỗ nhẹ vào sau lưng bé. “ Bé hát cho chị nghe nào”, một bài hát mừng sinh nhật lại vang lên. Tôi vỗ lại là bé ngừng hát ngay. Bé đứng được đấy, Đôi chân bé đeo một đôi giày nhựa màu trắng thật xinh. Bé thích mặc chiếc váy màu xanh dương, trông bé cứ như công chúa trong cung điện lộng lẫy. Hè vừa rồi, chị em tôi đã mấy lần may cho An – na váy mới nhưng xem ra An – na không thích những cái váy đó. Em vẫn mặc chiếc váy màu xanh dương kia thôi. Vì nó hợp với em hơn. Khi bé ngủ, hai mắt bé nhắm nghiền lại. Bé ngủ thật ngon lành. Tôi nhẹ đắp chăn cho bé. Bé vẫn mỉm cười, hình như bé đang mơ một giấc mơ đẹp. Khi tỉnh giấc, bé đứng thẳng lên, toét miệng cười, đôi mắt màu xanh , tròn , mở thật to nhìn tôi trìu mến. “ Bé ngoan của chị, sao cứ nhìn chị thế!”. Từ ngày có bé An – na, sau những giờ học căng thẳng, tôi lại dành thời gian chơi với búp bê An – na. Lúc tôi chải đầu cho bé, lúc tôi may áo cho bé, lúc tôi nói chuyện vui buồn cùng bé. Bao giờ bé cũng chỉ cười. Một hôm, bà tôi bị ốm phải đi viện, tôi hỏi An – na: “ Em có thương bà của chị không?” Bé chỉ cười, tôi giận bé, vứt bé lên nóc tủ. Nhưng tôi thấy mình thật quá quắt. Tôi nghe thấy An - na khóc. Ấy vậy, tôi lại ôm bé vào lòng: “ Chị xin lỗi, từ nay chị không bỏ em nữa”. Đấy búp bê An – na của tôi là vậy đấy. Dù đi xa tôi vẫn nhớ cái miệng tươi cười và ánh mắt thơ ngây của bé. Nó là niềm vui của tuổi thơ tôi. Tôi luôn giữ gìn và chơi với bé cẩn thận chẳng để bẩn đâu. Búp bê An – na ơi, em mãi vui vẻ và hồn nhiên , có những ước mơ đẹp của tuổi thơ cùng chị nhé. Đề bài: Tả cây bút chì của em . ( Tiếng Việt 4 – Tập 2 - Trang 18) Bài làm “Sách bút thân yêu ơi, những ngày qua bạn đã cùng ta, vui tới trường và chăm tới lớp.”. Câu hát này gợi em nhớ đến những đồ dùng học tập thân thương của em.Trong đó , em phải kể đến chiếc bút chì mà mẹ đã mua cho em tháng trước. Chiếc bút chì thật giản dị. Nó không màu mè, diêm dúa như những cây bút chì màu vẽ khác. Nó tròn giống một cây đũa nhỏ. Nó khoác trên mình một cái áo màu vàng đậm. Trên cái nền vàng ấy là dòng chữ trắng bạc: “ Made in Vietnam”. Mẹ bảo: “Bút chì này là của Việt Nam, viết đẹp lắm ấy con à. “. Ừ, nó viết đẹp thật. Mới đầu, nó vừa dài bằng cái hộp bút của em. Đầu thon nhọn trông giống như cái tầu con thoi. Thế mà sau một tháng, cây bút chì ngắn lại, chỉ bằng cái bút mực của em thôi đấy. Chì ngày càng ngắn lại nhưng em vẫn thích dùng. Vì cái ruột chì của nó đen và mềm. màu đen như than viết lên trang vở thật đẹp. Ấy vậy nó còn dễ tẩy nữa chứ. Một cái tẩy nho nhỏ màu hồng được gắn trên đầu chì, giúp em dễ dàng tẩy khi em viết sai. Giờ học vẽ hôm nọ, có lẽ nhờ cây bút chì này, mà cô Huyền đã cho bài vẽ theo mẫu của em điểm A+. Từng nét chì mịn màng, sắc gọn cứ dần hiện ra trên trang vẽ của em.Các bạn xúm lại hỏi: “ Bạn mua bút chì này ở đâu vậy?”. Lúc ấy em thật hãnh diện với cây chì ấy. Em còn nhớ, có hôm em quên bút chì ở nhà, Bạn Tân vội vàng cho em mượn cây bút chì kim của bạn ấy. Trông bút chì kim thậth đẹp, nhưng vừa viết ngòi đã gãy vụn ra vở, nét chữ lại mờ chả đẹp bằng cây chì của em cả. Rồi sẽ đến ngày em phải thay cây bút chì khác. Có thể nó sẽ q ... a thành nhiều cành ,cành vươn rộng ra xung quanh , cành lá tỏa ra xum xuê , nhiều tầng như những bậc thang , những chiếc lá bàng to có màu xanh ngắt . Trong vòm lá xanh đỏ rộn vang lên âm thanh của tiếng chim hót , nghe rất vui tai .Sau mỗi giờ học em cùng các bạn thường ngồi dưới gốc bàng hóng mát , nghỉ ngơi để bớt căng thẳng mệt mỏi . Mỗi khi đến phiên trực nhật của lớp em , chúng em đều tưới nước cho cây quét vôi trắng vào thân cây và gốc cây . Nếu có sâu róm , chúng em còn báo với nhà trường phun thuốc sâu tránh lũ sâu róm làm hại cây .Em rất yêu cây bàng này bởi nó gắn liền tuổi thơ em rất nhiều kỉ niệm ở cấp tiểu học .Cây bàng không chỉ cho chúng em bóng mát mà nó còn làm cho quang cảnh trường em xanh hơn , đẹp hơn. Em Đoàn Phương Anh - Lớp :4A ề bài:Tả một cái cây mà em yêu thích Thứ hai, 14 Tháng 5 2012 15:43 Trong trường em,có rất nhiều cây tỏa bóng mát như cô phượng,ông xà cừ,bác bàng, nhưng em thích nhất là bác cây bàng. Thân báo to,dài và vững chắc,dễ đến mấy người ôm không xuể.Bác mặc bộ đồ màu xanh,sần sùi.Bác vươn ra những cành cây như nhữn cánh tay vươn ra chào đón chúng em.Quả bàng có hình bầu dục,màu xanh lá.Lá bác to bằng bàn tay người lớn.Nhìn lá bàng mọi người sẽ nhận biết chính xác của mùa trong năm.Mùa xuân,bàng ra lá,lá xanh um mát rượi.Sang hè,ánh sáng xuyên qua chỉ còn màu ngọc bích.Đến thu,lá bàng màu đỏ pha vàng.Rồi cứ thế,đến mùa đông giá lạnh,bàng chỉ trơ trụi những cành là cành.Bác đứng một mình giữa những trận gió bão mùa đông giá lạnh.Dần đần cho đến một ngày thời tiết ấm lại,trên những cành cây vô vàn những chồi non nhú ra.Lá bàng to dùng để gói xôi.Bác đứng giữa sân trường đã mấy năm chục năm nay,trùm bóng mát lên cả một khoảng sân trường cho chúng em vui chơi giải trí,đọc báo ,múa hát sau những giờ học căng thẳng. Bác đã gắn bó với em từ lúc vào trường.Còn một năm nữa,là chúng em xa trường chia tay với bác cây bàng,cùng với các bạn học với bao lưu luyến.Những kỉ niệm ở bên các bạn,mái trường,bác cây bàng,thầy cô giáo sẽ ở mãi trong tim chúng em. Nguyễn Mai Anh Lớp 4A Tả con chó Thứ hai, 14 Tháng 5 2012 15:42 Từ lâu, nhà em chưa từng nuôi chó.Có lẽ vì sợ chăm sóc không chu đáo.Thay đổi suy nghĩ,em được dì tặng cho một con chó rất đáng yêu. Cún còn non lắm! Mùi thơm của cái sữa mẹ vẫn còn bám trên lông nó. Đôi mắt sợ sệt, cái chân của nó run run. Tôi bế nó ra khỏi chuồng,nó có cái ức màu trắng.Bộ lông của nó có màu đen. Cu Dũng-con của dì tôi-gọi nó là Dulux.Nhưng tôi gọi nó là Cún con.Dì tôi nói: “Có lẽ đêm nay cả nhà sẽ mất ngủ.Nó lạ nhà mà!”.Thế mà đêm đó,nó ngủ im như thóc.Nó ăn rất ít,tôi cho nó ăn cơm với thịt. Cún rất khôn.Tôi dạy nó đi bằng hai chân,lăn,nó đều làm được hết.Mỗi khi có khách,nó đều sủa,còn cái đuôi co lại như sợ hãi.Khi khách vào nhà,nó biểu diễn cho khách những trò tôi dạy. Từ khi có Cún,em thêm vui vẻ.Em rất yêu Cún. Phó Văn Chính. Lớp :4A Tả một con vật mà em yêu thích . Thứ hai, 14 Tháng 5 2012 15:41 Lớp : 4A Họ & Tên : Nguyễn Mai Anh Môn : Tập Làm Văn Thời gian : 30 phút Bài làm “A ! Chú chó đẹp quá !” Em reo lên khi thấy bố mang về một con chó rất xinh xắn.Em bế chú lên tay và đặt tên cho chú ngay.Chú có tên là Mích từ đấy. Mích nhỏ,vóC dáng Mích cân đối. Đầu Mích như quả đu đủ nhỏ, trên đầu có hai cái tai như hai lá mít dựng đứng lên để nghe ngóng. Hai mắt tròn và trong xanh như màu nước biển ở độ sâu, chứa đựng tất cả sự tinh khôn và nhạy cảm. Mũi Mích đen láy, hơi ươn ướt. Mích thường lè cái lưỡi màu đỏ hồng sang một bên, để lộ mấy cái răng nanh nhỏ, nhọn và hai hàng răng trắng bóng. Mích mặc bộ đồ màu vàng óng, mượt như tơ. Thân Mích thon dài. Mích có bốn cái chân, hơi dài một tí. Đuôi Mích dài và nhỏ. Mích đi bằng những bước chân vững chắc. Mích nhảy rất cao và chạy thật nhanh. Mỗi khi em đi học về, Mích thường chạy đến bên em, vẫy đuôi rối rít. Khi em học, Mích đi đến bên, dịu dịu lông vào người em như muốn vuốt ve và bế. Lúc em ốm, Mích vui chơi với em. Nghe người ta nói :”Không có loài vật nào trung thành với như giống chó”. Với em Mích còn có nét đẹp nữa đó là sự tinh khôn. Em quyết tâm dạy Mích biết làm trò biết trong nhà, canh kẻ trộm,và chơi với em khi gia đình đi vắng. Em yêu quý Mích hơn ở tất cả nét đẹp ấy. Em rất tự hào và yêu quý chú chó Mích nhà em. Mích quả là một chú chó tuyệt vời. Thư gửi cô giáo Thứ ba, 29 Tháng 11 2011 11:02 Cô Xuân kính mến! Hôm nay là thứ bảy , con viết thư hỏi thăm cô và chúc cô ngày nhà giáo Việt Nam. Đầu thư, con chúc cô mạnh khoẻ và hạnh phúc ạ! Thời gian nhanh quá nhỉ? Mới ngày lớp 2 mà bây giờ đã lên lớp 4 rồi cô ạ! Lớp 2 con hơi kém nhưng đã có cô luôn tận tình với con lên con bây giờ mới trở thành học sinh giỏi! Để không phụ tâm hyết của cô, con đã cố gắng lên lớp 3, Lớp 4 vẫn giữ vững thành tích đó . Rồi lớp 4 con lại được cô Huế dẫn dắt từng bước trong học tập . Cô, cô Tâm, cô Huế đều là những cô tiên xinh đẹp, Đều là những người mẹ thứ hai của con. Dạo này bạn Đức có khoẻ không ạ? Con rất vui sướng khi thấy cô là hiệu phó của trường. Chắc là hiệu phó của trường cô bận lắm phải không ạ? Cô ơi, thư đã dài, con chúc cô an khang, thịnh phượng và dạy nhiều học trò giỏi cô nhé! Học sinh cũ của cô Xuân Trang Nguyễn Minh Thu Trang - Lớp 4B. Viết thư gửi cô giáo cũ Thứ ba, 29 Tháng 11 2011 11:01 Hà Nội, ngày 10 tháng 11-2011 Cô Thanh kính mến! Con tên là Nguyễn Ngọc Anh, học sinh lớp 4B. Cô vẫn còn nhớ con chứ? Năm nay conn đã lên lớp 4 rồi cô ạ! Nhân dịp ngày nhà giáo Việt Nam 20/11 con viết bức thư này để hỏi thăm sức khoẻ của cô và chúc mừng cô nhân dịp ngày nhà giáo Việt Nam. Cô vẫn khoẻ chứ? Sức khoẻ của gia đình cô như thế nào? Con vẫn khoẻ. Con vẫn nhớ những ngày cô dạy chúng con những bài toán nâng cao. Những bài nào khó cô đã giảng kĩ chúng con. Nhân dịp ngày nhà giáo Việt Nam con xin chúc cô mạnh khoẻ và dạy thật tốt. Thư đã dài rồi con xin dừng bút tại đây. Chúc cô mạnh khoẻ và nhiều niền vui trong cuộc sống. Học sinh cũ của cô Ngyễn Ngọc Anh 4B Mẹ của em Thứ ba, 29 Tháng 11 2011 11:00 Em luôn tự hào về mẹ của mình,người mà em yêu quý nhất. Năm nay, mẹ ngoài bốn mươi tuổi. Mẹ là người thợ may, chuyên may quần áo. Dáng mẹ cao dong dỏng, người gầy. Mẹ có nước da bánh mật. Mẹ vất vả lắm nhưng không bao giờ mẹ phàn nàn về công việc của mình. Mọi việc ở nhà, một tay mẹ gánh vác. Mỗi buổi sáng mẹ thường dậy sớm để chuẩn bị bữa sáng cho gia đình, rồi vội vàng đưa em đến trường. ở nhà, mẹ luôn chăm lo chu đáo cho bố con em từ bửa ăn, giấc ngủ đến việc học hành của em. Em luôn yêu thương và kính trọng mẹ. Em Quách Anh Tú - Lớp 4A Viết thư cho cô giáo cũ Thứ ba, 29 Tháng 11 2011 10:57 Hà Nội, ngày 10 tháng 11 năm 2011. Cô Tâm kính mến! Con là Nguyễn Kim Ngân học sinh lớp 4A, học trò cũ của cô năm con học lớp 3A ạ. Hôm nay là thứ bảy nên con viết thư chúc mừng cô nhân ngày 20-11. Cô Tâm ạ, con vẫn nhớ năm học trước cô đã giảng cho con và cả lớp những bài học hay, đôi lúc cô còn nói về các bài học mới lạ.Điều đó em không bao giờ quên.Dạo này cô có khỏe không ạ? Con vẩn khỏe. Bây giờ con học lớp 4.Cô giáo chủ nhiệm mới của con là cô Huế, cô Huế rất hiền lành và vui tính.Cô dạy cho chúng con những bài học về tính nhân hậu và trung thực, đôi lúc cô còn kể cho chúng con những câu chuyện thú vị và mới lạ. Cô Huế rất quan tâm tới con vì con vẫn chưa học giỏi lắm. Cô rất hay cười và cũng có lúc cô không hài lòng về mấy bạn học còn kém ở lớp. Cô rất lo cho chúng con về học tập. Thôi ạ, thư đã dài rồi, con chúc cô mạnh khỏe ạ. Con chúc cô ngày 20/11 vui vẻ hạnh phúc và thành công. Hẹn gặp lại cô ở thư sau. Gửi thư cho cô giáo mà em yêu quí Thứ ba, 29 Tháng 11 2011 10:30 Hà Nội , ngày 10 tháng 11 năm 2011 Cô Xuân kính mến! Hôm nay , em được nghỉ học. Em viết thư cho cô để thăm hỏi và chúc mừng cô nhân dịp ngày nhà giáo Việt Nam . Đầu thư , em kính chúc cô mạnh khỏe , hạnh phúc , nhiều niềm vui trong cuộc sống . Bạn Đức học tốt chứ ạ? Bạn ấy có khỏe không cô? Học sinh của cô có học giỏi không ? Về phần em , em khỏe . Công việc của bố mẹ em vẫn ổn định . Em học vẫn tốt . Bé Hoa nhà em ngoan lắm , không khóc nhè đâu cô ạ . Nhân ngày nhà giáo Việt Nam em chúc cô vui vẻ , trẻ đẹp , mạnh khỏe , dạy thật tốt , học sinh của coo học giỏi hơn. Thôi thư em viết đã dài , em xin dừng bút . Mong cô sớm hồi âm. Học trò của cô Phương Anh - Lớp 4A Thư gửi ông bà Thứ ba, 22 Tháng 11 2011 15:19 Hà Nội,ngày 6 tháng 10 năm 2011 Ông bà kính mến! Mùa xuân dã đến thật rồi,cây đào trước sân lại nở hoa,nhưng cháu lại không được về quêăn Tết cùng ông bà. Đầu thư,cháu kính chúc sức khoẻ ông bà sang năm mới mạnh khoẻ,mọi sự tốt đẹp,may mắn. Ông bà ơi!Hồi này sức khoẻ của ông bà thế nào ạ?Tuổi ông bà đã cao,sức yếu nên ông bà đừng làm việc quá sức.Lúc này thời tiết ngoài trời rất rét,ông bà mặc ấm vào,quàng khăn để không bị viêm họng.Năm vừa rồi đàn lợn ông bà nuôi đã lớn lắm rồi nhỉ!Cháu hứa hè này về quê cháu sẽ giúp ông bà chăm sóc đàn lợn.ở quê,ông bà đã chuẩn bị Tết đến đâu rồi?Ông bà có gói nhiều bánh chưng không?Cây mai trắng ông và cháu cùng trồng năm ngoái có nhiều hoa không ạ? Ở trên này,cả gia đình cháu củng đang chuẩn bị sắm Tết. Thư cháu viết đã dài,cháu xin dừng bút.Bước sang năm mới,một lần nữa cháu xin chúc ông bà sống lâu trăm tuổi,an khang thịnh vượng. Cháu của ông bà Phương Anh Đoàn Phương Anh - Lớp 4A Thư gửi bạn Thứ ba, 22 Tháng 11 2011 15:15 Hà Nội ngày 23 tháng 9 năm 2011 Cẩm Ly thân mến! Lâu lắm rồi chúng mình không gặp nhau.Tớ nhớ cậu quá!Nhớ hồi trước bọn mình còn chơi với nhau thật là vui.Tối nay ,nhân ngày nghỉ ,tớ viết thư kẻ về tình hình học tập của tớ . Dạo này cậu có khoẻ không ? Cho tớ gửi lời chúc sức khoẻ tới cậu và gia đình nhé!Thế bây giờ cậu vẫn học giỏi chứ? Còn tớ và Bố tớ vẫn khoẻ.Năm học mới, tớ từ lớp 3C chuyển lên lớp 4A. Ở lớp học mới, tớ đã học được ba tuần rồi.Cô giáo dạy tớ rất dễ hiểu nên tớ vẫn học tập tốt .Cẩm Ly à, ước mơ của cậu là gì? Nhưng để ước mơ trở thành hiện thực thì chúng ta gắng sức học tập đúng không?Chúng ta hãy cố gắng lên nhé !Với tớ ,ước mơ của tớ là học giỏi toán để vào trường chuyên.Học toán thật thú vị nhỉ?Tớ sẽ ra sức để luyện tập để trở thành hiện thực. Đã khuya lắm rồi,tớ xin dừng bút tại đây.Tớ chúc cậu và gia đình luôn mạnh khoẻ,vui vẻ.Nhớ viết thư hồi âm cho tớ nhé .Chào Cẩm Ly Bạn của Cẩm Ly Khánh Phạm Trung Khánh - Lớp 4A
Tài liệu đính kèm: