Môn Tiếng Việt
Cảm xúc về Quê Hương
Tôi đó mơ ước lớn lên mỡnh sẽ là nhà bỏo để viết về quêhương với tỡnh yờu của những người dân quê tôi dành cho cây lúa, củ khoai. Là những giọt mồ hôi của dáng mẹ, dáng cha trên cánh đồng lầy lội mùa gặt hái. Là em thơ tung tăng cắp sách tới trường. Quê tôi cũng bỡnh dị như bao làng quê khác. Nơi con sông Mó ờm đềm chảy qua mang phù sa với những bói ngụ xanh bạt ngàn, những cỏnh đồng lúa căng mọng hương thơm mùa trổ bông, là luỹ tre bên triền đê cùng cánh diều thả lên bầu trời cao lộng của đám trẻ chăn trâu.
Quê tôi chỉ có vậy thôi mà nuôi tuổi thơ tôi lớn lên thật đẹp. Tôi tự hào được sinh ra từ nguồn cội quêhương, từ hạt lúa củ khoai của mẹ cha, của những câu chuyện cổ tích nội tôi thường kể trong những đêm trăng ngủ ngoài hiên.
Vẫn biết, thời gian đi qua có bao giờ trở lại, như con sông kia chảy mói khụng ngừng. Tuổi thơ như những kỷ niệm thân thương đó ngủ yờn từ lõu bị che khuất bởi rất nhiều những tớnh toỏn đời thường. Vậy mà sao sống mũi cứ cay cay mỗi khi bắt gặp hỡnh ảnh cỏnh cũ, lũy tre làng trong bài thơ hay câu ca nào đó.
Tôi đó lớn lờn bằng lời ru ngọt ngào của mẹ, của bà, bằng sự chiều chuộng của cha, của anh, bằng cả tỡnh yờu thương, sự chia sẻ của hàng xóm láng giềng vùng ven đô Hà Nội ngày ấy. Trong khoảng ký ức mơ hồ, tôi vẫn thấy hiện lên một bầu trời mùa hè xanh trong cao vợi, cánh đồng lúa chín vàng, con mương chạy sau nhà, nơi ba chị emchúng tôi đi hái rau má mỗi chiều.
Em ước mơ về lại ngày xưa. Nhặt lại mỡnh trong gúc nhỏ tuổi thơ. Lặng nghe tiếng thời gian lăn mỡnh qua những ụ cửa sổ. Thu qua em với sắc vàng dịu dàng, với những tia nắng tuy yếu ớt mong manh nhưng đầy vẻ kiêu hónh.
Môn Tiếng Việt Cảm xúc về Quê Hương Tụi đó mơ ước lớn lờn mỡnh sẽ là nhà bỏo để viết về quờ hương với tỡnh yờu của những người dõn quờ tụi dành cho cõy lỳa, củ khoai... Là những giọt mồ hụi của dỏng mẹ, dỏng cha trờn cỏnh đồng lầy lội mựa gặt hỏi... Là em thơ tung tăng cắp sỏch tới trường. Quờ tụi cũng bỡnh dị như bao làng quờ khỏc. Nơi con sụng Mó ờm đềm chảy qua mang phự sa với những bói ngụ xanh bạt ngàn, những cỏnh đồng lỳa căng mọng hương thơm mựa trổ bụng, là luỹ tre bờn triền đờ cựng cỏnh diều thả lờn bầu trời cao lộng của đỏm trẻ chăn trõu. Quờ tụi chỉ cú vậy thụi mà nuụi tuổi thơ tụi lớn lờn thật đẹp. Tụi tự hào được sinh ra từ nguồn cội quờ hương, từ hạt lỳa củ khoai của mẹ cha, của những cõu chuyện cổ tớch nội tụi thường kể trong những đờm trăng ngủ ngoài hiờn... Vẫn biết, thời gian đi qua cú bao giờ trở lại, như con sụng kia chảy mói khụng ngừng. Tuổi thơ như những kỷ niệm thõn thương đó ngủ yờn từ lõu bị che khuất bởi rất nhiều những tớnh toỏn đời thường... Vậy mà sao sống mũi cứ cay cay mỗi khi bắt gặp hỡnh ảnh cỏnh cũ, lũy tre làng trong bài thơ hay cõu ca nào đú. Tụi đó lớn lờn bằng lời ru ngọt ngào của mẹ, của bà, bằng sự chiều chuộng của cha, của anh, bằng cả tỡnh yờu thương, sự chia sẻ của hàng xúm lỏng giềng vựng ven đụ Hà Nội ngày ấy. Trong khoảng ký ức mơ hồ, tụi vẫn thấy hiện lờn một bầu trời mựa hố xanh trong cao vợi, cỏnh đồng lỳa chớn vàng, con mương chạy sau nhà, nơi ba chị em chỳng tụi đi hỏi rau mỏ mỗi chiều. Em ước mơ về lại ngày xưa. Nhặt lại mỡnh trong gúc nhỏ tuổi thơ. Lặng nghe tiếng thời gian lăn mỡnh qua những ụ cửa sổ. Thu qua em với sắc vàng dịu dàng, với những tia nắng tuy yếu ớt mong manh nhưng đầy vẻ kiờu hónh. Cảm nghĩ về người mẹ “Đờm nay con ngủ giấc trũn Mẹ là ngọn giú của con suốt đời.” Trong cuộc đời này, cú ai lại khụng được lớn lờn trong vũng tay của mẹ, được nghe tiếng ru hời ầu ơ ngọt ngào, cú ai lại khụng dược chỡm vào giấc mơ trong giú mỏt tay mẹ quạt mỗi trưa hố oi ả. Và trong cuộc đời này, cú ai yờu con bằng mẹ, cú ai suốt đời vỡ con giống mẹ, cú ai săn sàng sẻ chia ngọt bựi cựng con như mẹ . Với tụi cũng vậy, mẹ là người quan tõm đến tụi nhất và cũng là người mà tụi yờu thương và mang ơn nhất trờn đời này. Tụi vẫn thường nghĩ rằng mẹ tụi khụng đẹp. Khụng đẹp vỡ khụng cú cỏi nước da trắng, khuụn mặt trũn phỳc hậu hay đụi mắt long lanh mà mẹ chỉ cú khuụn mặt gầy gũ, rỏm nắng, vấng trỏn cao, những nếp nhăn của cỏi tuổi 40, của bao õu lo trong đời in hằn trờn khúe mắt. Nhưng bố tụi bảo mẹ đẹp hơn những phụ nữ khỏc ở cỏi vẻ đẹp trớ tuệ. Đỳng vậy, mẹ tụi thụng minh, nhanh nhẹn, thỏo vỏt lắm. Trờn cương vị của một người lónh đạo, ai cũng nghĩ mẹ là người lạnh lựng, nghiờm khắc. cú những lỳc tụi cũng nghĩ vậy. nhưng khi ngồi bờn mẹ, bàn tay mẹ õu yếm vuốt túc tụi, mọi ý nghĩ đú tan biến hết. Tụi cú cả giỏc lõng lõng, xao xuyến khú tả, cảm giỏc như chưa bao giờ tụi được nhận nhiều yờu thương đến thế. Dường như một dũng yờu thương mónh liệt qua bàn tay mẹ truyền vào sõu trỏi tim tụi, qua ỏnh mắt, đụi mụi trỡu mến, qua nụ cười ngọt ngào, qua tất cả những gỡ của mẹ. tỡnh yờu ấy chỉ khi người ta gần bờn mẹ lõu rồi múi cảm thấy đuợc thụi. Từ nhỏ đến lớn, tụi đún nhận tỡnh yờu vụ hạn của mẹ như một õn huệ, một điều đương nhiờn. Trong con mắt một đứa trẻ, mẹ sinh ra là để chăm súc con. Chưa bao giờ tụi tư đặt cõu hỏi: Tại sao mẹ chấp nhận hy sinh vụ điều kiện vỡ con? . Mẹ tốt, rất tốt với tụi nhưng cú lỳc tụi nghĩ mẹ thật quỏ đỏng, thật ỏc. Đó bao lần, mẹ mắng tụi, tụi đó khúc. Khúc vỡ uất ức, cay đắng chứ đõu khúc vỡ hối hận. Rồi cho đến một lần Tụi đi học về, thấy mẹ đang đọc trộm nhật ký của mỡnh. Tụi tức lắm, giằng ngay cuốn nhật ký từ tay mẹ và hột to:“ Sao mẹ quỏ đỏng thế! Đõy là bớ mật của con, mẹ khụng cú quyền động vào. Mẹ ỏc lắm, con khụng cần mẹ nữa! ” Cứ tưởng, tụi sẽ ăn một cỏi tỏt đau điếng. Nhưng khụng mẹ chỉ lặng người, hai gũ mỏ tỏi nhợt, Khúe mắt rưng rưng. Cú gỡ đú khiến tụi khụng dỏm nhỡn thẳng vào mắt mẹ. Tụi chạy vội vào phũng, khúa cửa mặc cho bố cứ gọi mói ở ngoài. Tụi đó khúc, khúc nhiều lắm, ướt đẫm chiếc gối nhỏ. Đờm càng về khuya, tụi thao thức, trằn trọc. Cú cỏi cảm giỏc thiếu vắng, hụt hẫng mà tụi khụng sao trỏnh được. Tụi đó tự an ủi mỡnh bằng cỏch tụi đang sống trong một thế giới khụng cú mẹ, khụng phải học hành, sẽ rất hạnh phỳc. Nhưng đú đõu lấp đầy dược cỏi khoảng trống trong đầu tụi. Phải chăng tụi thấy hối hận? Phải chăng tụi đang thốm khỏt yờu thương? Suy nghĩ miờn man làm tụi thiếp đi dần dần. Trong cơn mơ màng, tụi cảm thấy như cú một bàn tay ấm ỏp, khẽ chạm vào túc tụi, kộo chăn cho tụi. Đỳng rồi tụi đang mong chờ cỏi cảm giỏc ấy, cảm giỏc ngọt ngào đầy yờu thương. Tụi chỡm đắm trong giõy phỳt dịu dàng ấy, cố nhắm nghiền mắt vỡ sợ nếu mở mắt, cảm giỏc đú sẽ bay mất, xa mói vào hư vụ và trước mắt ta chỉ là một khoảng khụng thực tại. Sỏng hụm sau tỉnh dậy, tụi cảm thấy căn nhà sao mà u buồn thế. Cú cỏi gỡ đú thiếu đi. Sỏng đú, tụi phải ăn bỏnh mỳ, khụng cú cơm trắng như mọi ngày. Tụi đỏnh bạo, hỏi bố xem mẹ đó đi đõu. Bố tụi bảo mẹ bị bệnh, phải nằm viện một tuần liền. Cảm giỏc buồn tủi đó bao trựm lờn cỏi khối úc bộ nhỏ của tụi. Mẹ nằm viện rồi ai sẽ nấu cơm, ai giặt giũ, ai tõm sự với tụi? Tụi hối hận quỏ, chỉ vỡ núng giận quỏ mà đó làm tan vỡ hạnh phỳc của ngụi nhà nhỏ này. Tại tụi mà mẹ ốm. Cả tuần ấy, tụi rất buồn. Nhà cửa thiếu nụ cười của mẹ sao mà cụ độc thế. Bữa nào tụi cũng phải ăn cơm ngoài, khụng cú mẹ thỡ lấy ai nấu những mún tụi thớch. ễi sao tụi nhớ độn thế những mún rau luộc, thịt hầm của mẹ quỏ luụn. Sau một tuần, mẹ về nhà, tụi là người ra đún mẹ đầu tiờn. Vừa thấy tụi, mẹ đó chạy đến ụm chặt tụi. Mẹ khúc, núi: “ Mẹ xin lỗi con, mẹ khụng nờn xem bớ mật của con. Con con tha thứ cho mẹ, nghe con.” Tụi xỳc động nghẹn ngào, nước mắt tuụn ướt đẫm. Tụi chỉ muốn núi: “ Mẹ ơi lỗi tại con, tại con hư, tất cả tại con mà thụi. ” . Nhưng sao những lời ấy khú núi đến thế. Tụi đó ụm mẹ, khúc thật nhiều. Chao ụi! Sau cỏi tuần ấy tụi mới thấy mẹ quan trọng đến nhường nào. Hằng ngày, mẹ bự đầu với cụng việc mà sao mẹ như cú phộp thần. Sỏng sớm, khi cũn tối trời, mẹ đó lo cơm nước cho bố con. Rồi tối về, mẹ lại nấu bao nhiờu mún ngon ơi là ngon. Những mún ăn ấy nào phải cao sang gỡ đõu. Chỉ là bữa cơm bỡnh dõn thụi nhưng chứa chan cỏi niềm yờu tương vụ hạn của mẹ. Bố con tụi như những chỳ chim non đún nhận từng giọt yờu thương ngọt ngào từ mẹ. Những bữa nào khụng cú mẹ, bố con tụi hũ nhau làm việc toỏng cả lờn. Mẹ cũn giặt giũ, quột tước nhà cửa việc nào cũng chăm chỉ hết. Mẹ đó cho tụi tất cả nhưng tụi chưa bỏo đỏp được gỡ cho mẹ. Kể cả những lời yờu thương tụi cũng chưa núi bao giờ. Đó bao lần tụi trằn trọc, lấy hết can đảm để núi với mẹ nhưng rồi lại thụi, chỉ muốn núi rằng: Mẹ ơi, bõy giờ con lớn rồi, con mới thấy yờu mẹ, cần mẹ biết bao. Con đó biết yờu thương, nghe lời mẹ. Khi con mắc lỗi, mẹ nghiờm khắc nhắc nhở, con khụng cũn giận dỗi nữa, con chỉ cỳi đầu nhận lỗi và hứa sẽ khụng bao giờ phạm phải nữa. Khi con vui hay buồn, con đều núi với mẹ để được mẹ vỗ về chia sẻ bằng bàn tay õu yếm, đụi mắt dịu dàng. Mẹ khụng chỉ là mẹ của con mà là bạn, là chị là tất cả của con. Con lớn lờn rồi mới thấy mỡnh thật hạnh phỳc khi cú mẹ ở bờn để uốn nắn, nhắc nhở. Cú mẹ giặt giũ quần ỏo, lau dọn nhà cửa, nấu ăn cho gia đỡnh. Mẹ ơi, mẹ hy sinh cho con nhiều đến thế mà chưa bao giờ mẹ đũi con trả cụng. mẹ là người mẹ tuyệt vời nhất, cao cả nhất, vĩ đại nhất. Đi suốt đời này cú ai bằng mẹ đõu. Cú ai sẵn sàng che chở cho con bất cứ lỳc nào. ễi mẹ yờu của con! Giỏ như con đủ can đảm để núi lờn ba tiếng: “ Con yờu mẹ! ” thụi cũng được. Nhưng con đõu dũng cảm, con chỉ điệu đà ủy mỵ chứ đõu được nghiờm khắc như mẹ. Con viết những lời này, dũng này mong mẹ hiểu lũng con hơn. Mẹ đừng nghĩ cú khi con chống đối lại mẹ là vỡ con khụng thớch mẹ. Con mói yờu mẹ, vui khi cú mẹ, buồn khi mẹ gặp điều khụng may. mẹ là cả cuộc đời của con nờn con chỉ mong mẹ mói mói sống để yờu con, chăm súc con, an ủi con, bảo ban con và để con được quan tõm đến mẹ, yờu thương mẹ trọn đời. Tỡnh mẫu tử là tỡnh cảm thiờng liờng nhất trờn đời này. Tỡnh cảm ấy đó nuụi dưỡng bao con người trưởng thành, dạy dỗ bao con người khụn lớn. Chớnh mẹ là nguời đó mang đến cho con thứ tỡnh cảm ấy. Vỡ vậy, con luụn yờu thương mẹ, mong được lớn nhanh để phụng dưỡng mẹ. Và con muốn núi với mẹ rằng: “ Con dự lớn vẫn là con mẹ. Đi suốt đời lũng mẹ vẫn theo con. ” Môn Toán Một số cách góp phần nâng cao kĩ năng so sánh phân số Ngoài cách so sánh phân số bằng cách quy đồng mẫu số mà Sgk đã trình bày, tôi đã tìm ra một số cách so sánh phân số như sau: Cách 1: So sánh phân số bằng cách quy đồng tử số Ví dụ1: Hãy so sánh 2 phân số Ta có : Vì 50 >21 Nên . Vậy GV cho HS nhắc lại cách so sánh: Hai phân số có cùng tử số phân số nào có mẫu số lớn hơn thì phân số đó bé hơn Cách 2: So sánh phân số bằng cách so sánh với 1 GV giúp học sinh nhận dạng của cách so sánh này là: Khi hai phân số đem so sánh có một phân số lớn hơn 1 và một phân số bé hơn 1 Ví dụ2: Hãy so sánh 2 phân số Ta có : . Vậy Ví dụ3: Hãy so sánh 2 phân số Ta có : Mà Nên Vậy GV cho HS nhắc lại cách so sánh: - Phân số có tử số bé hơn mẫu số thì phân số đó bé hơn 1 - Phân số có tử số lớn hơn mẫu số thì phân số đó lớn hơn 1 Cách 3: So sánh phân số bằng cách so sánh phần bù của hai phân số GV giúp học sinh nhận dạng của cách so sánh này là: Khi hai phân số đem so sánh có tử số cùng bé hơn mẫu số một số đơn vị như nhau *GV cho học sinh nắm vững khái niệm phần bù: Phần bù là một phân số khi cộng với phân số đã cho được kết quả bằng 1. vậy muốn tìm phần bù của một phân số bất kì ta chỉ việc lấy 1 trừ đi phân số đó. Ví dụ: phần bù của phân số là: Vậy phần bù của phân số là phân số * So sánh phân số bằng cách so sánh phần bù của hai phân số: Ví dụ 4: Hãy so sánh 2 phân số Ta có : Vì nên GV giúp HS rút ra quy tắc : Phân số có phần bù bé hơn thì phân số đó lớn hơn Ví dụ5: Hãy so sánh 2 phân số Ta có : Mà ; Vì nên . Vậy GV cho HS nhắc lại quy tắc so sánh: - Phân số có phần bù bé hơn thì phân số đó lớn hơn Cách 4: So sánh phân số bằng cách quy đồng phần bù rồi so sánh phần bù của hai phân số GV giúp học sinh nhận dạng của cách so sánh này là: Khi hai phân số đem so sánh có tử số không cùng bé hơn mẫu số một số đơn vị như nhau Ví dụ 6: Hãy so sánh 2 phân số Ta có : Vì nên Ví dụ 7: Hãy so sánh 2 phân số Ta có : ; Vì nên . GV cho HS nhắc lại cách so sánh: - Phân số có phần bù bé hơn thì phân số đó lớn hơn Cách 5: So sánh phân số bằng cách so sánh phần hơn của hai phân số GV giúp học sinh nhận dạng của cách so sánh này là: Khi hai phân số đem so sánh có tử số cùng lớn hơn mẫu số một số đơn vị như nhau *GV cho học sinh nắm vững khái niệm phần hơn: Phần hơn là một phân số mà chính nó cộng với 1thì được kết quả bằng phân số ban đầu. vậy muốn tìm phần hơn của một phân số bất kì ta chỉ việc lấy phân số đó trừ đi 1. Ví dụ: phần hơn của phân số là: Vậy phần hơn của phân số là phân số * So sánh phân số bằng cách so sánh phần hơn của hai phân số: Ví dụ 8: Hãy so sánh 2 phân số Ta có : Vì nên GVgiúp HS rút ra quy tắc: Phân số có phần hơn lớn hơn thì phân số đó lớn hơn Ví dụ9: Hãy so sánh 2 phân số Ta có : Mà ; Vì nên . Vậy GV cho HS nhắc lại quy tắc so sánh: Phân số có phần hơn lớn hơn thì phân số đó lớn hơn Cách 6: So sánh phân số bằng cách quy đồng phần hơn rồi so sánh phần hơn của hai phân số GV giúp học sinh nhận dạng của cách so sánh này là: Khi hai phân số đem so sánh có tử số không cùng lớn hơn mẫu số một số đơn vị như nhau Ví dụ 10: Hãy so sánh 2 phân số Ta có : Vì nên Cách 7: So sánh phân số bằng cách tìm phân số trung gian của hai phân số * Khi hai phân số đem so sánh mà tử số của phân số thứ nhất lớn hơn tử số của phân số thứ hai nhưng mẫu số của nó lại bé hơn và ngược lại thì phân số trung gian để so sánh là phân số có tử là tử của phân số thứ nhất và mẫu là mẫu của phân số thứ hai hoặc tử số là tử số của phân số thứ hai thì mẫu lại là mẫu của phân số thứ nhất Ví dụ11: Hãy so sánh 2 phân số Ta có : . Vậy Ví dụ12: Hãy so sánh 2 phân số Ta có : . Vậy *Ngoài ra khi dùng phân số trung gian để so sánh còn có dạng phân số trung gian khác như: Ví dụ13: Hãy so sánh 2 phân số Ta có : ; Do đó: Vậy Cách 8: So sánh phân số bằng cách so sánh phân số nghịch đảo của hai phân số GV giúp HS hiểu phân số nghịch đảo chính là ta lấy 1 chia cho phân số đã cho thì được phân số nghịch đảo của phân số đó. Vì vậy có hai phân số nếu phân số nghịch đảo mà lớn hơn thì phân số tương ứng sẽ bé hơn. Ví dụ14: Hãy so sánh 2 phân số Ta có: Vì nên > Vậy GVgiúp HS rút ra quy tắc :phân số nghịch đảo mà lớn hơn thì phân số tương ứng ban đàu sẽ bé hơn. Cách 9: Chia phân số cho phân số * Lấy phân số thứ nhất chia phân số thứ 2 nếu thương là phân số lớn hơn 1 thì phân số thứ nhất lớn hơn phân số thứ 2. Nếu thương là phân số bé hơn 1 thì phân số thứ 1 bé hơn phân số thứ 2. Ví dụ 15: So sánh 2 phân số : và Ta có: Vì thương có tử số lớn hơn mẫu số (1755 > 1500 )nên thương lớn hơn 1 Vậy GV cho HS nhắc lại cách so sánh : Tìm thương của hai phân số, nếu thương là phân số bé hơn 1 thì phân số bị chia bé hơn phân số chia và ngược lại.
Tài liệu đính kèm: