Tập làm văn
Đề bài : Tả chiếc áo em mặc đến lớp hôm nay.
Bài làm:
Hôm nay, em đến lớp một chiếc áo sơ mi trắng mà em mặc đã được một năm rồi. Đó là chiếc áo em thích mặc nhiều nhất.
Chiếc áo màu trắng tinh, chất vải rất mịn, được làm bằng ka-tê, khi em mặc có cảm giác rất dễ chịu, mát mẻ, dáng áo thon thả, vừa vặn thân hình của em.Thân áo sẻ tà có hai hàng bèo hai bên nẹp áo, cổ áo sơ mi cứng, hình lục giác, hàng khuy áo màu trắng đen, được đơm bằng chỉ trắng rất chắc chắn.Hai tay áo phồng, dài tới tận cổ tay trông nhìn rất đẹp.
Em rất yêu thích chiếc áo sơ mi trắng của em nên em lúc nào cũng giữ gìn chiếc áo cho thật sạch không cho chất bẩn bắn vào áo. Mỗi khi, em đi học về cởi áo ra móc vào cái đinh ba em đã đóng sẳn trên tường.
Em rất sung sướng khi được mặc chiếc áo này, cùng với khăn quàng thắt trên cổ áo, em thấy rất thoải mái, mát mẻ,tự tin trước khi đến lớp hơn .
Tập làm văn Đề bài : Tả chiếc áo em mặc đến lớp hôm nay. Bài làm: Hôm nay, em đến lớp một chiếc áo sơ mi trắng mà em mặc đã được một năm rồi. Đó là chiếc áo em thích mặc nhiều nhất. Chiếc áo màu trắng tinh, chất vải rất mịn, được làm bằng ka-tê, khi em mặc có cảm giác rất dễ chịu, mát mẻ, dáng áo thon thả, vừa vặn thân hình của em.Thân áo sẻ tà có hai hàng bèo hai bên nẹp áo, cổ áo sơ mi cứng, hình lục giác, hàng khuy áo màu trắng đen, được đơm bằng chỉ trắng rất chắc chắn.Hai tay áo phồng, dài tới tận cổ tay trông nhìn rất đẹp. Em rất yêu thích chiếc áo sơ mi trắng của em nên em lúc nào cũng giữ gìn chiếc áo cho thật sạch không cho chất bẩn bắn vào áo. Mỗi khi, em đi học về cởi áo ra móc vào cái đinh ba em đã đóng sẳn trên tường. Em rất sung sướng khi được mặc chiếc áo này, cùng với khăn quàng thắt trên cổ áo, em thấy rất thoải mái, mát mẻ,tự tin trước khi đến lớp hơn . ----------------------------------------------------------- Đề bài: Tả một đồ chơi mà em thích. Bài làm: Nhân ngày sinh nhật lần thứ mười của em . Bố mua tặng em một con búp bê rất đẹp! Đó là một thứ đồ chơi em thích nhất. Đôi mắt búp bê đen láy, thỉnh thoảng lại chớp chớp như một em bé đáng yêu làm sao! Búp bê có bộ tóc vàng óng và được cài một chiếc nơ xinh xinh.Làn tóc mai cong cong ôm gọn lấy khuôn mặt trái xoan bầu bĩnh ửng hồng.Búp bê mặt một bộ váy hoa màu sặc sỡ. Nó có đôi môi đỏ như son và cái miệng nhỏ nhắn hình trái tim. Những ngón tay thon thon như búp măng. Đôi bàn chân đeo óng ánh hạt cườm rất đẹp. Em rất thích con búp bê này. Và mỗi lần đi ngủ, em cho búp bê ngủ cùng em. Em giữ nó rất cẩn thận, vì đó là một vật kỉ niệm mà bố em đã tặng cho em. ------------------------------------------------------- Đề bài : Em hãy tả chiếc cặp sách của em. Bài làm: Vào dịp năm học mới, để khuyến khích em học tập tốt, mẹ đã mua cho em một chiếc cặp mới rất đẹp.Em thích chiếc cặp này lắm. Chiếc cặp hình chữ nhật, cặp màu nâu bóng,mịn, có in hình hai bạn đi học. Em bấm cái khoá, tách một cái, nắp cặp bật ra liền.Khi mở cặp em thấy có ba ngăn, hai ngăn rộng và ngoài cùng là ngăn hẹp. Sách giáo khoa em xếp vào một ngăn, vở xếp vào ngăn bên. Còn ngăn ngoài cùng, em để đồ dùng học tập.Buổi học nào em chỉ đem sách, vở ngày học hôm đó đi thôi.Mang cả đi, vừa nặng vừa nhanh hỏng cặp.Em xem lại cái quai xách vừa lọt đủ hai bàn tay em. Em xách chiếc cặp mới, đi đến lớp học , cảm thấy em lớn hẳn và chững chạc lên. Trong năm học này, em đã có chiếc chiếc cặp như ý muốn.Từ đó, sách vở và đồ dùng học tập của em sẽ được gìn giữ tốt hơn.Em sẽ cố gắng giữ cặp cẩn thận đẻ dùng được lâu và làm cho cha mẹ vui lòng. ---------------------------------------------------------- Đề bài : Em hãy tả cái bàn mà em thường ngồi học ở nhà. Bài làm : Vào đầu năm học lớp Bốn, Bố đã mua cho em một chiếc bàn nhỏ được để vào góc học tập trong phòng em, nó đã trở thành người bạn thân thiết của em từ lúc đó. Chiếc bàn của em nhìn khá gọn gàng, chiếc bàn được đặt ngay cửa sổ có nắng gió đưa vào.Mặt bàn là một tấm gỗ cẩm lai sáng loáng. Dưới mặt bàn là một cái hộc tủ được gắn một cái nắm tay tròn dùng để kéo ra đóng vào.Ngăn bàn ấy chứa một “kho báu” của em. Bên phải là những cuốn sách giáo khoa ở giữa là vở và bên trái là những đồ dùng học tập. Phía trước mặt bàn, Bố gắn thêm một cái giá sách nhỏ xin xắn, em dùng để sách truyện thiếu nhi. Chiếc bàn được gắn chung với một cái ghế gỗ cũng bóng loáng như mặt bàn vậy. Dường như chiếc bàn đã trở thành người bạn thân yêu của em như bóng với hình, chỉ trừ lúc em đến trường mà thôi. Em rất yêu chiếc bàn của mình chính nhờ nó đưa em đến với những thành công trên con đường học tập hôm nay và mai sau. -------------------------------------------------------------- Tập làm văn : Tả cây thước kẻ của em. Bài làm : Trong cặp em có rất nhiều đồ dùng học tập . Đồ dùng nào cũng cần thiết , nhưng em thích nhất vẫn là cây thước kẻ . Cây thước có chiều dài 30 xăng-ti-mét , khoảng hai gang tay của em , còn bề rộng chừng ba phân . Thước được làm bằng nhựa trong suốt , khi đặt lên vở thấy được phía bên dưới nên kẻ rất thẳng hàng . Bề dày trông cứng cáp , không bẻ cong được như những cây thước khác . Ở một đầu thước có ghi tên hiệu bằng chữ in hoa “ Kim Đồng “ . Hai bên mép chạy dọc theo chiều dài của thước có ghi từ số 0 đến 30 , mỗi số cách nhau một xăng-ti-mét , ngoài ra còn có những gạch nhỏ chia đến từng mi-li-mét . Số và gạch chia màu đen trông cũng khá rõ . Cách thước tạo cho em điều kiện rất tốt để gạch chân , đóng khung nên cách trình bày những trang vở rất đẹp mắt và được cô giáo khen . Mỗi khi sử dụng xong , em thận trọng cất vào ngăn đựng dụng cụ học tập . Em không bao giờ gỏ thước vào những đồ vật khác để tránh trầy không xước , hay vẽ bậy làm nó hoen ố , mờ đi . Em rất thích cây thước này vì giúp em trình bày tập vở được sạch và đẹp . Em cố gắng gìn giữ thước , để nó còn theo em vào năm học sau hoặc còn lâu hơn thế nữa . ------------------------------------------------- Đề bài : Tả một đồ chơi mà em thích. Bài làm : Trong số những món đồ chơi , em thích nhất là chú gấu bông . Đây cũng là một món đồ chơi của em được hân hạnh chưng trong tủ búp phê , bên cạnh những đồ kiểu quý giá . Chú gấu bông được thu nhỏ cỡ như mèo con thật , nhưng hình dáng thì tròn tria , mập mạp hơn . Chú trong tư thế chễm chệ ngồi , hai tay chắp về phía trước trông giống như một con búp bê hơn là loài vật . Toàn thân chú gần như khoác lên mình một bộ lông màu nâu sáng , chỉ ở tai , mõm , bàn chân và cái bụng phệ là pha những mảng màu hồng nhạt . Gương mặt gấu bông toát lên vẻ hiền hậu và vui vẻ . Hai mắt chú đen láy như mắt thật , lộ nét tinh nghịch và thông minh . Cái mũi chú nhỏ , nhàn nhạt hồng trông khá buồn cười . Trên cổ lại thắt cái nơ đỏ chói , còn thêm một bông hoa màu trắng trên đôi tay , trông chú thật bảnh bao , duyên dáng . Em rất yêu chú gấu bông . Em thường hay đặt chú trên bàn học , ngắm chú mà nghe lòng vui vui . ---------------------------------------- Đề bài : Tả một đồ dùng học tập mà em thích. Bài làm : Ngày khai giảng năm học lớp 4 , mẹ sắm cho em nhiều đồ dùng học tập mới . Nhưng thích nhất là cây bút máy bằng nhựa , bởi lần đầu tiên em được sử dụng loại viết bơm mực . Cây bút dài gần một gang tay. Thân bút tròn, nhỏ nhắn bằng ngón tay trỏ. Toàn thân viết làm bằng chất nhựa nhẵn bóng , màu xanh dương . Nắp bút có một cái cài bằng sắt mạ bóng loáng. Nhưng em chẳng bao giờ cài nó trên túi vì sợ bị đánh rơi . Mở nắp ra em thấy ngòi bút sáng loáng, hình lá tre, có mấy chữ rất nhỏ,, nhìn không rõ. Mỗi khi lấy mực, một nửa ngòi bút đẫm màu mực tím. Em viết lên trang giấy, dòng chữ sắc nét đều đặnvà mềm mại . Khi viết xong, em lấy giẻ lau nhẹ ngòi cho mực không đọng lại ở rãnh của ngòi bút . Rồi em tra nắp bút cẩn thận , cất vào hộp viết rồi mới bỏ vào cặp . Đã mấy tháng rồi mà cây bút của em vẫn còn mới. Bút cùng em làm việc chăm chỉ . Chữ viết của em được cô và các bạn khen đẹp hơn trước kia , nên em rất quý cây bút trìu mến này . ------------------------------------------------- Đề bài : Tả một đồ dùng học tập hoặc một đồ chơi mà em thích. Bài làm : Mùa hè vừa rồi, trong chuyến đi du lịch Trung Quốc, em được một bạn tặng cho em một con rô-bốt rất đẹp. Con rô-bốt có hình một chú rắn. Tuy nhiên trông nó chẳng hề dữ dằn chút nào, ngắm nhìn còn thấy dễ thương nữa chứ, bởi vì nhà sản xuất đã làm theo mô hình một chú rô-bốt nên em rất thích. Chú rô-bốt của em có màu xanh lá cây đậm, đầu chú khom khom về trước hình con rắn hổ mang. Một bên tay chú xoắn lại hình mũi khoan, cái sừng của chú màu vàng và nhẵn bóng, có thể xoay đi, xoay lại, cái đuôi dài của chú càng làm chú trở nên dũng mãnh hơn. Khi nào rảnh rỗi, em lại cùng bạn hàng xóm chơi chung với chú rô-bốt của em. Rô-bốt của em không dùng pin, muốn chú cử động em phải dùng tay xoay các khớp để chú tạo ra các hình khác nhau. Sau khi chơi, em để ngay ngắn chú rô-bốt này trên chiếc tủ đựng đồ lưu niệm của gia đình, trên chiếc tủ đó có những sản phẩm do chính tay em tạo ra. Khi chơi với chú rô-bốt em lại nhớ đến người bạn Trung Quốc của em. Dù không hiểu được tiếng nói của nhau nhưng chúng em vẫn chơi những trò chơi rất vui. Đúng là tình bạn đã vượt qua cả rào cản ngôn ngữ, chúng em đã là những người bạn của nhau. Em cảm giác chú rô-bốt này đã là người bạn tri kỷ luôn ở bên em. Em rất yêu chú rô-bốt của em. --------------------------------------- Đề bài: Em hãy tả một đồ chơi mà em thích. Bài làm: Ngay từ nhỏ, em đã rất thích những đồ chơi có màu sắc sặc sỡ. Nhân dịp tết Trung thu năm nay, em được bố mẹ đưa đi Hàng Mã. Ở đó, em tha hồ ngắm biết bao thứ đồ chơi lạ mắt. Nhưng em đã chọn được chiếc đèn ông sao – thứ đồ chơi dân gian mà em thích. Vừa nhìn thấy chiếc đèn, em reo lên sung sướng: “Ôi! Chiếc đèn này mới đẹp làm sao!” Chiếc đèn ông sao nằm gọn trong khung tre hình tròn, đường kính khoảng năm mươi xăng- ti- mét. Chiếc đèn được làm từ những chất liệu rất thân thuộc với người dân Việt Nam là nan tre và giấy bóng, giấy màu các loại. Giấy bóng đủ các màu đỏ, vàng, xanh lam, làm cho chiếc đèn thêm lộng lẫy hơn. Em đặt tên cho nó là “Chiếc đèn thời ấu thơ”. Về nhà, em ngắm chiếc đèn mãi mà không biết chán. Vòng trong bên ngoài được làm bằng nan tre vót nhẵn và trơn. Xung quanh có những sợi dây kim tuyến đủ sắc màu sặc sỡ óng ánh. Bên trong là năm cánh sao đều đặn, cân xứng. Những người thợ phải rất khéo tay thì mới vót và buộc nan tre đều như vậy. Bên ngoài, năm cánh sao được trang trí bằng những họa tiết vừa ngộ, vừa vui mắt. Bên dưới, cán sao dài khoảng hai gang tay người lớn. được làm bằng ống tre tròn và thẳng. Bên ngoài, nan được cuốn bới những dải giấy màu tím, cam xen kẽ nhau thật chắc. Đêm Trung thu, lúc ông trăng tròn vành cạnh cũng là lúc gia đình em bày cỗ xong. Em lấy chiếc đèn ra, thắp một cây nến nhỏ trên đầu cán. Nhìn bên ngoài, ngọn nến cháy lung linh, huyền ảo. Cầm chiếc đèn trên tay, em chạy ra ngõ khoe với lũ trẻ con trong xóm. Đứa nào cũng trầm trồ khen ngợi. Em rất thích chiếc đèn ông sao. Đối với em, “chiếc đèn thời ấu thơ” là thứ đồ chơi đáng quý nhất.Em sẽ giữ gìn chiếc đèn này thật cẩn thận. Nó thầm nói với em rằng: “Chúng mình hãy trở thành bạn thân nhé”. ---------------------------------------------------------- ... rong cặp có ba ngăn cách nhau bằng tấm nhựa cứng. Hai ngăn lớn xếp sách giáo khoa và vở viết. Còn ngăn bé hơn, em luôn để đồ dùng học tập rất thuận tiện. Chiếc cặp ngày ngày cùng em chăm chỉ đến trường. Thật thương cho các bạn học sinh nghèo vẫn luôn ao ước cho mình một chiếc cặp. Kể lại câu chuyện về một người có tấm lòng nhân hậu. Ngô Hồng Nhung - 4E Đề bài: Kể lại câu chuyện em đã được nghe hoặc được đọc về một người có tấm lòng nhân hậu. Bài làm. Ai cũng biết câu chuyện sự tích hồ Ba Bể, câu chuyện này như sau: Ngày xưa, không rõ vào thời nào, ở xã Nam Mẫu thuộc tỉnh Bắc Cạn, người ta mở hội cúng Phật để cầu phúc. Bỗng xuất hiện một bà lão ăn xin, thân thể gầy còm như que sậy, lại còn bị lở lói như người bị bệnh hủi. Đi đến đâu bà cũng bị xua đuổi. May sao, bà gặp được hai mẹ con bà goá vừa đi chợ về. Hai mẹ con thương tình đưa cụ về nhà, lấy cơm cho ăn rồi nghỉ lại. Khuya hôm ấy, hai mẹ con bà goá chợt tỉnh dậy, thấy chỗ của bà lão ăn xin sáng rực lên. Một con giao long to lớn đang cuộn mình, đầu gác lên xà nhà, đuôi thò xuống đất. Hai mẹ con rụng rời kinh hãi, đành nằm im phó mặc cho số phận. Sáng hôm sau tỉnh dậy, học không thấy giao long đâu. Trên giường vẫn là bà cụ ăn xin. Khi sửa soạn ra đi bà nói “vung này sắp có lụt lớn, ta cho hai mẹ con chị gói tro này, nhớ rắc xung quang nhà mới tránh được nạn”. Người mẹ liền hỏi: “Thưa cụ, vậy làm thế nào để cứu được mọi người khỏi chết chìm?”Bà cụ nhặt một hạt thóc cắn vỡ làm đôi đưa cho hai mẹ con vỏ trấu và bảo: “Cái này sẽ giúp hai mẹ con nhà chị làm việc thiện”. Nói rồi cụ vụt biến mất. Tối hôm đó, đám hội đang náo nhiệt bỗng có một cột nước từ dưới đất phun lên rất mạnh nhấn chìm tất cả trong biển nước. Chỉ có ngôi nhà của hai mẹ con là khô ráo. Hai mẹ con liền lấy hai mảnh vỏ trấu đặt xuống nước. Chúng biến thành hai chiếc thuyền để họ cứu người bị nạn. Ngày nay, chỗ đất bị sụt ấy là hồ Ba Bể, còn nền nhà của hai mẹ con thành hòn đảo giữa hồ. Người địa phương gọi là gò Bà Goá. Qua câu chuyện trên em thấy hai mẹ con bà goá là người có tấm long nhân hậu thương người. Đề bài: Kể một câu chuyện em đã được nghe hoặc được đọc về một người có tấm lòng nhân hậu. Bài làm: Hiện nay, ở miền Trung đang có lũ lụt rất lớn đã cướp mất của cải và đất hoa màu.Để chia sẻ với những người dân miền Trung, sau đây , em xin kể một câu chuyện nói về điều đó. Câu chuyện như sau: Một buổi tối, khi hai mẹ con đang xem ti vi thì cái Hoa thốt lên: -Mẹ ơi, miền Trung khổ thật, mẹ nhỉ! -Ừ, con có biết rằng bây giờ, miền Trung đang chịu đựng một thiệt thòi rất lớn không? -Con biết chứ. À, mẹ ơi! Ngày mai, mẹ cho con ăn cơm rang nhé, con không ăn phở nữa đâu. Con dành tiền cho người dân miền Trung cơ! -Thôi, con thích ăn phở thì cứ ăn đi, còn con thích ủng hộ bao nhiêu thì mẹ cho. Nhưng cái Hoa vẫn một mực không chịu: -Con thích tự mình ủng hộ chứ không phải mẹ cho tiền như thế đâu! Hình như câu nói đó đã làm mẹ nó phải động lòng. Bỗng mẹ ôm chầm lấy cái Hoa,nói: -Ôi,con gái của mẹ có trái tim nhân hậu quá! Thôi, được rồi, con muốn thế nào thì mẹ sẽ chiều. Cái Hoa tươi cười: -Con cảm ơn mẹ ạ! Câu chuyện nhỏ ở trên có làm trái tim bạn,suy nghĩ của bạn ngân rung lên không, dẫu là rất khẽ thôi? Khi xem ti vi, đọc báo, khi nhìn thấy cảnh miền Trung phải chống chọi với lũ, hẳn ai cũng quặn lòng đau xót.. Nhưng sao ở chỗ này, chỗ kia vẫn có những đồng tiền bị tiêu xài phung phí. Hãy một lần lắng nghe trái tim ta để chia sẻ thêm một chút nữa, để ta được trong sáng , đẹp đẽ với tuổi thơ, cái tuổi thơ mà ai cũng đáng có được. ------------------------------------------------------ Kể lại câu chuyện "Vua tàu thuỷ" Bạch Thái Bưởi. Nguyễn Linh Chi - 4E Đề bài: Kể lại câu chuyện "Vua tàu thuỷ" Bạch Thái Bưởi bằng lời của một chủ tàu người Pháp hoặc người Hoa. Bài làm. Xin chào các bạn, tôi là là một chủ tàu người Pháp sống cùng thời kỳ với ông Bạch Thái Bưởi - người Việt Nam. Tôi rất khâm phục ý chí và nghị lực của ông Bách Thái Bưởi. Sau đây, tôi xin kể câu chuyện về ông. Ông Bưởi mồ côi cha từ bé, nhà ông rất nghèo nên phải theo mẹ đi bán hàng rong. Người nhà họ Bạch ở Trung Quốc thấy ông khôi ngô, rồi nhận ông về làm con nuôi và cho ăn học. Đến năm ông 21 tuổi, ông làm thư kí cho một hãng buôn có danh tiếng. Rồi ông đã đứng ra kinh doanh tự lập, buôn đủ mọi thứ: buôn gỗ, ngô, mở hiệu cầm đồ...Có lúc sạt nghiệp, ông Bưởi vẫn không nản chí. Ông mở công ty vận tải đường thuỷ vào đúng lúc con tàu của người Hoa và người Pháp chúng tôi đã độc chiếm những đường sông miền Bắc. Rồi ông Buởi cho người đến những bến tàu để diễn thuyết. Trên mỗi chiếc tàu, ông dán dòng chữ “Người ta thì đi thuyền ta” và treo một cái ống để vị khách nào đông tình với ông thì vui lòng bỏ ống tiếp sức chp ông. Khi cho bỏ ống, tiền đồng rất nhiều, tiêng hào, tiền xu thì vô kể. Khách đi tàu của ông rất là đông. Nhiều chủ tàu người Pháp và người Hoa phải bán tàu lại cho ông. Rồi ông Bưởi mua xưởng chữa tàu, thuê kĩ sư giỏi trông nom. Lúc rất thịnh vượng , công ty của ông Bưởi có 30 cái tàu lớn nhỏ mang nhiều cái tên lịch sử: Hồng Bàng, Lạc Long, Trưng Trắc... Chỉ trong mười năm, ông đã trở thành “bậc anh hùng kinh tế”như những đánh giá của những người cùng thời chúng tôi. Viết thư cho người thân. Nguyễn Phương Hà - 4E Đề bài: Nhân dịp năm mới, hãy viết thư cho một người thân (ông bà, cô giáo cũ, bạn cũ...)để thăm hỏi chúc mừng năm mới. Bài làm. Hà Nội. ngày 5 tháng 10 năm 2005 Ly thân mến! Thư trước, mình viết cho bạn đã lâu mà không nhận được thư trả lời. Sốt ruột, mình viết tiếp cho bạn lá nữa đây. Đầu thư, mình xin gửi lời hỏi thăm sức khoẻ đến bạn và toàn thể gia đình. Từ ngày bạn theo bố mẹ chuyển vào thành phố Hồ Chí Minh, mọi việc đều thuận lời cả chứ? Trường mới có gần nhà không? Bạn đã kết thân với bạn nào chưa? Mình tin rằng bạn vẫn tiếp tục học giỏi như hồi ở ngoài này. Mình không thể nào quên những kỉ niệm đẹp đẽ trong tình bạn của chúng ta. Hình ảnh nụ cười tươi tắn và hai bím tóc xinh xinh của cô bạn thân thiết đã in sâu trong tâm trí mình. Thời gian cuối năm trôi qua nhanh thật, hôm nay đã là ngày tiễn ông Táo cưỡi cá chép mang sớ lên chầu trời. Chỉ một tuần nữa là chúng mình được cùng ông bà, cha mẹ đi chúc Tết và dạo chơi xuân. Khi nghĩ đến những điều đó mình lại nhớ đến cậu. Lời cuối thư mình xin chúc gia đình bạn một năm mới vui vẻ, hạnh phúc! Chúc Ly học giỏi và gặp nhiều may mắn. Thân ái chào bạn! Bạn cũ Phương Hà Viết thư cho người thân (3). Phương Mạnh Chiến - 4E Đề bài: Nghe tin gia đình một người than ở xa có chuyện buồn ( có người đau ốm, người mới mất hoặc mới gặp tai nạn), hãy viết thư thăm hỏi và động viên người than đó. Bài làm. Hà Nội, ngày 5 tháng 10 năm 2005 Hùng thân mến! Nghe tin ông cậu mất tớ liền viết thư cho để hỏi thăm! Hùng tớ thực sự chia buồn với cậu. Ông cậu tuổi đã ngoài tám mươi lại ốm đột ngột, gia đình cậu không gánh vác được. Bố mẹ tớ ở ngoài này rất lo, nhưng nhà tớ không có thời gian để về thăm cậu, lúc này tờ hiểu tâm trạng của gia đình cậu, chắc lúc này cậu không muốn đọc thư. Cậu đừng nản chí cậu vẫn còn người bạn thân, vẫn còn ba, mẹ, bà, chị, các bạn của cậu và cả tớ nữa. Đối với cậu lúc này, mất đi một người thân là mất đi một niềm vui và thay vào đó là nỗi buồn> Nếu cậu muốn ông cậu vui hãy học giỏi lên, mang những điểm 9, 10 tặng ông cậu. Thôi cậu ạ, ông cậu đã mất, cậu buồn cũng làm gì được, vậy cậu hãy thực hiện tốt điều mà ông cậu đã muốn, tó hứa: “Lúc rỗi tớ sẽ vào thăm cậu!” Bạn của Hùng Phương Mạnh Chiến Viết thư thăm hỏi và động viên bạn (4). Phạm Phương Linh - 4G Đề bài: Nghe tin quê bạn bị thiệt hại do bão, hãy viết thư thăm hỏi và động viên bạn. Bài làm. Hà Nội, ngày 5 tháng 10 năm 2005 Hường thân mên! Mình là Phạm Phương Linh, học sinh lớp 4G trường tiểu học Cát Linh, quận Đống Đa, Hà Nội. Mấy hôm nay, khi xem truyền hình, mình được biết vùng quê của bạn vừa trải qua một trận bão lớn. Mình gửi bức thư này chia buồn với bạn. Mình hiểu gia đình bạn rất đau đớn khi phải thấy cảnh mất cửa, mất nhà, mất ruộng đồng và mất cả người thân trong gia đình. Khi xem truyền hình, nhìn cảnh làng quê xơ xác, cây đổ ngổn ngang hàng trăm ngôi nhà bị tốc mái tan hoang, mình và gia đình ngồi xem vừa nghẹn ngào vừa đau xót. Mấy ngày nay, trường mình đã có đợt quyên góp ủng hộ các bạn bị bão lụt. Mình biết những món quà này chẳng đáng là bao nhưng cái đáng quí là tình bạn thiêng liêng, cao quý, sự tôn trọng và cảm thông sẽ giúp bạn vượt qua khó khăn này. Mình mong gia đình bạn sớm ổn định, đừng quên gửi thư cho mình nhé. Tạm biệt bạn Phạm Phương Linh Viết thư thăm hỏi và động viên bạn (2). Nguyễn Lan Phương - 4G Đề bài: Nghe tin quê bạn bị thiệt hại do bão, hãy viết thư thăm hỏi và động viên bạn. Bài làm. Hà Nội, ngày 5 tháng 10 năm 2005 Thư thân mến! Hôm qua, xem ti vi mình mới biết quê Thư vừa bị cơn bão hoành hành làm sập đổ nhà cửa, ruộng vườn chìm ngập trong nước. Mình vội viết thư để chia buồn và san sẻ cùng bạn. Thư ơi! Chắc là Thư buồn lắm phải không? Nhà bạn có ai bị sao không? Cơn bão đó thật hung ác. Mình nghe nói có hơn ba trăm hộ bị thiệt hại nặng nề, không có nhà ở, trâu bò, ruộng vườn, mình thấy đau lòng lắm.Mình hiểu mọi người ở dưới đó cần sự giúp đỡ. Đúng vậy! Trong lúc khó khăn này, mọi người phải tương đồng tương ái giúp đỡ lẫn nhau “lá lành đùm lá rách” mà. Sáng nay, trường mình đã phát động phong trào quyên góp ủng hộ, giúp đỡ đồng bào ở những vùng bị lũ lụt. Các bạn trong lớp mình cũng như các bạn lớp khác, ai ai cũng muốn được làm một điều gì đó để chia sẻ với nỗi khó khăn, vất vả mà mọi người phải chịu đựng. Thư ơi! Hãy cố lên nhé. Mọi người luôn luôn ở bên Thư và những người dân quê bạn. Chúc Thư và mọi người có đủ nghị lực để vượt qua mọi thử thách. Bạn của cậu Nguyễn Lan Phương Viết một đoạn văn nói về lợi ích của một loài cây mà em biết. Trần Quốc Đạt - 4G Đề bài: Viết một đoạn văn nói về lợi ích của một loài cây mà em biết. Bài làm. Vào mùa hè em thích nhất là cây chanh. Cây chanh là một loại cây có rất nhiều lợi ích. Lá chanh nhỏ và dày nhưng có mùi thơm rất đặc biệt. Người ta thường cho lá chanh vào thức ăn để át đi mùi tanh và tạo nên hương vị thơm ngon của thực phẩm. Đặcc biệt là quả chanh nó có vị chua nhưng ăn vừa mát lại vừa bổ. Những trưa hè nóng bức nếu có một cốc nước thì thật là sảng khoái.
Tài liệu đính kèm: