ĐỀ 1
Hãy tả cái bàn học ở nhà của em.
Bài làm
Bắt đầu từ khi em vào lớp Một, bố đã mua cho em một cái bàn học đặt vào góc học tập riêng của em.
Cái bàn được đóng bằng gỗ, phủ vec-ni màu vàng sậm, bóng loáng. Chiếc bàn cao 1.6 m, gồm hai phần: bàn viết và kệ sách.
Bàn cao khoảng 80cm. Mặt bàn dài 1m, rộng 40cm, được làm bằng một tấm gỗ liền, nhẵn bóng như gương, ngồi viết rất thoải mái. Dưới mặt bàn là một ngăn kéo và một tủ nhỏ.
Trên mặt bàn là một kệ sách, dài bằng chiều dài mặt bàn, cao 60cm, chia làm hai ngăn. Ngăn trên cao 25cm chia thành ba ô; ngăn dưới cao 20cm, chỉ có một ô.
Chân bàn không phải là bốn thanh gỗ như những chiếc bàn khác, mà là hai tấm ván liền, giữa có nối một thanh gỗ xoay được, đặt chân rất thoải mái. Bố mua cho em một chiếc ghế gỗ có lưng tựa, có thể xếp lại được.
Năm em học lớp Một, chẳng có sách vở gì nhiều, chỉ sử dụng hai ô trên kệ sách. Đến bây giờ, trên kệ và các hộc tủ dưới bàn đã xếp đầy sách vở, chỉ còn đủ chỗ để giá cắm bút. Cây đèn bàn phải đẩy sát vào tận trong cùng. Em ngồi học, sách vở bày trên mặt bàn, cần tìm sách gì chỉ cần đứng dậy với tay là có thể lấy được trên kệ.
Mỗi lần ngồi vào bàn học, em lại nhớ đến lời bố dặn phải cố gắng học cho thật giỏi. Và em đã thực hiện được lời hứa của mình. Ba năm liền em luôn đạt danh hiệu học sinh giỏi xuất sắc.
ĐỀ 1 Hãy tả cái bàn học ở nhà của em. Bài làm Bắt đầu từ khi em vào lớp Một, bố đã mua cho em một cái bàn học đặt vào góc học tập riêng của em. Cái bàn được đóng bằng gỗ, phủ vec-ni màu vàng sậm, bóng loáng. Chiếc bàn cao 1.6 m, gồm hai phần: bàn viết và kệ sách. Bàn cao khoảng 80cm. Mặt bàn dài 1m, rộng 40cm, được làm bằng một tấm gỗ liền, nhẵn bóng như gương, ngồi viết rất thoải mái. Dưới mặt bàn là một ngăn kéo và một tủ nhỏ. Trên mặt bàn là một kệ sách, dài bằng chiều dài mặt bàn, cao 60cm, chia làm hai ngăn. Ngăn trên cao 25cm chia thành ba ô; ngăn dưới cao 20cm, chỉ có một ô. Chân bàn không phải là bốn thanh gỗ như những chiếc bàn khác, mà là hai tấm ván liền, giữa có nối một thanh gỗ xoay được, đặt chân rất thoải mái. Bố mua cho em một chiếc ghế gỗ có lưng tựa, có thể xếp lại được. Năm em học lớp Một, chẳng có sách vở gì nhiều, chỉ sử dụng hai ô trên kệ sách. Đến bây giờ, trên kệ và các hộc tủ dưới bàn đã xếp đầy sách vở, chỉ còn đủ chỗ để giá cắm bút. Cây đèn bàn phải đẩy sát vào tận trong cùng. Em ngồi học, sách vở bày trên mặt bàn, cần tìm sách gì chỉ cần đứng dậy với tay là có thể lấy được trên kệ. Mỗi lần ngồi vào bàn học, em lại nhớ đến lời bố dặn phải cố gắng học cho thật giỏi. Và em đã thực hiện được lời hứa của mình. Ba năm liền em luôn đạt danh hiệu học sinh giỏi xuất sắc. ĐỀ 2 Hãy tả một thứ đồ chơi mà em thích. Bài làm 1 Cho đến bây giờ, tôi vẫn còn giữ thứ đồ chơi mẹ mua cho từ lúc tôi mới lên ba tuổi: con lật đật. Đó là một con lật đật làm bằng nhựa, nhiều màu sắc sặc sỡ. Hình thù con lật đật thật ngộ nghĩnh, béo tròn báo trục, nhìn vào thấy giống như một khối cầu tròn xoe. Nó có cái bụng phệ như bụng ông địa trong đoàn múa lân. Cái đầu nhỏ và tròn, gắn liền với thân hình, chảng có cổ, cũng chẳng có tay chân gì cả. Thích nhất là đôi má múp míp của nó, thỉnh thoảng hiện lên nhữnglúm đồng tiền xinh xinh. Lúc nào nó cũng đứng yên trên đầu giường của tôi. Mỗi khi tôi sờ vào, nó lại lắc lư và cười thật dễ thương. Con lật đật chẳng bao giờ bị ngã cả. Đặt nó nằm xuống, dù ở tư thế nào, nó cũng đứng lên được ngay và đứng lên rất nhanh. Vì thế mà nó được đặt tên là “lặt đật”. Mỗi khi tôi bị ngã và khóc, mẹ lại mang con lật đật ra dỗ tôi: “Đấy con xem! Lật đật ngã có khóc đâu? Nó lại tự đứng lên cơ này!” Thế là tôi nín khóc. Con lật đạt làm bạn với tôi suốt mấy năm nay. Mỗi khi vui buồn, tôi đều chia sẻ với nó. Tôi yêu quý con lật đật của tôi lắm và không bao giờ muốn xa nó cả. Bài làm 2 Tôi có khá nhiều thứ đồ chơi của bố mẹ mua cho. Nhưng thứ mà tôi thích hơn cả là món đồ mà anh tôi vừa làm cho tôi hôm chủ nhật vừa rồi. Đó là một chiếc xe ôtô được làm bằng vỏ hộp sữa. Chỉ bằng vài vài thứ vật liệu đơn giản, anh tôi đã làm ra được một chiếc ôtô giống hệt như thật, màu sắc rực rỡ và ngộ nghĩnh. Cũng đầy đủ thùng xe, bánh xe, mui xe, đèn xe và cũng chạy được hẳn hỏi. Thân xe được làm bằng vỏ một hộp sữa, cắt mặt trên gập lại thành mui xe. Ở mặt bên sườn của vỏ hộp, có dùi hai lỗ nhỏ từ sườn bên này thông qua sườn bên kia. Hai que tre xuyên qua hai lỗ ấy là thành trục bánh xe. Bốn bánh xe được làm bằng bốn nút chai. Anh tôi dùi lỗ giữa nút chai, gắn vào trục bánh xe và bôi ít keo vào đầu trục. Tôi thắc mắc không hiểu bôi keo để làm già, anh tôi trả lời: “ Anh làm thế để bánh xe không bị rời ra khỏi trục!”. Xe lại còn có đèn nữa chứ! Anh tôi chỉ dùng hai nút chai nhỏ hơn gắn ở phía trước là thành đèn pha. Cuối cùng, anh buộc một sợi dây ở đầu xe. Thế là tôi có thể kéo xe đi chơi trong sân được rồi. Chiếc ôtô đồ chơi ấy chẳng có gì là quý giá nhưng tôi rất thích nó. Tôi thầm phục sự khéo tay của anh tôi, chỉ cần vài thứ đồ bỏ đi mà anh ấy có thể làm được một món đồ chơi xinh xắn như vậy. ĐỀ 3 Hãy tả chiếc cặp sách của em. Bài làm Vào đầu năm học lớp Bốn, mẹ mua cho em chiếc cặp sách mới. Đây là chiếc cặp thứ hai mẹ mua cho em kể từ ngày đầu tiên vào trường tiểu học. Chiếc cặp hình chữ nhật, lớn gấp đôi cuốn sách giáo khoa. Có lẽ lớn hơn một tí. Vỏ cặp sách được may bằng vải nhựa màu hồng rất tươi. Mặt trước của cặp được in hình các con thú ngộ nghĩnh, nhiều màu sắc rực rỡ. Nắp cặp có gắn hai cái chốt làm bằng kim loại trắng và sáng loáng, cài vào khuy rất nhẹ nhàng. Mỗi khi cài chốt vào khuy, một tiếng “ tách” trong trẻo vang lên nghe thật vui tai. Quai cặp được làm bằng vải nhựa dày may chồng hai lớp, rất chắc chắn để có thể sách cặp bằng tay. Nhưng mẹ bảo: “Con đừng sách cặp như thế! Cặp sách nặng sẽ ảnh hưởng đến vai và cột sống của con đấy!”. Cặp có thể đeo được trên lưng bằng hai quai may ở mặt sau cũng bằng vải nhựa cùng màu với cặp. Phía bên trong cặp có ba ngăn, cách nhau bằng những tấm nhựa mỏng. Em dùng ngăn rộng nhất để sách giáo khoa. Hai chồng sách giáo khoa dựng đứng đặt vào vừa khít và ngay ngắn. Em xếp vở vào một ngăn, và ngăn còn lại để đồ dùng học tập. Trong cặp còn có một ngăn chìm có dây kéo, em đặt vào đó túi đựng bài kiểm tra. Hằng ngày chiếc cặp theo em đến trường, mang theo cho em đầy đủ sách vở vào đồ dùng học tập. Em rất quý chiếc cặp sách. Mỗi khi đi học về, em đều để chiếc cặp sách nhẹ nhàng và ngay ngắn trên bàn học cảu mình. Em nghĩ rằng sẽ dùng chiếc cặp bền như chiếc cặp mẹ đã mua cho hồi lớp Một, và như thế sẽ tiết kiệm được cho bố mẹ. ĐỀ 4 Hãy tả cái thước kẻ của em. Bài làm Đầu năm học, mẹ mua cho em đủ thứ đồ dùng học tập, trong đó có cây thước kẻ mà em đang dùng. Cây thước được làm bằng nhựa cứng, màu vàng trong suốt, hình chữ nhật dài, to khoảng bằng ngón tay giữa của em, có bốn mặt dài và thẳng. Trên một mặt thước có chia thành 20 khoảng cách theo đơn vị cen-ti-met, từ số 0 đến 20. Trng mỗi khoảng cách lại có chia thành những vạch nhỏ theo đơn vị mi-li-met. Những vạch khoảng cách trên thước giúp em đo đạc để vẽ được những hình rất chính xác. Ba mặt còn lại của thước đều nhẵn bóng, giúp em kẻ những đường thẳng tắp. Cây thước là người bạn thân của em trong học tập. Bố em còn bảo rằng: “ Thước kẻ cứng và thẳng. Làm người cũng cần phải cứng rắn, kiên cường và thẳng thắn như cây thước vậy nhé con!”. ĐỀ 5 Hãy tả cây bút chì của em. Bài làm Em rất thích vẽ, nên mỗi lần đi đâu xa về là bố lại mua cho em vài cây bút chì. Cây bút chì lần này bố mới mua cho thật đẹp. Cây bút chì này cũng bình thường như mọi cây bút chì khác. Chiều dài của nó khoảng một gang tay. Thân bút tròn, cỡ bằng ngón tay út của em, dài khoảng một gang tay người lớn. Vỏ ngoài thân bút làm bằng gỗ, sơn những vạch xanh đỏ xen kẽ nhau, nước sơn bóng loáng rất đẹp. Trên lớp sơn có một dòng chữ in bằng nhũ vàng óng ánh: “Hanson”. Cây bút mới, hai đầu đều bằng phẳng, nom rất sắc sảo. Nhìn đầu nào cũng thấy chính giữa thân gỗ là một lõi chì màu đen nhánh. Em dùng cái gọt bút chì để gọt đi phần thân gỗ. Cái gọt khẽ xoay, em nghe những tiếng “xoạt xoạt” khe khẽ. Từng lớp vỏ gỗ tuôn ra theo lưỡi gọt và xoắn tròn, mịn như lụa. Em gọt cho đến khi lộ ra ngòi chì dài đủ dùng, bởi ngòi bút chì dài quá thì dễ bị gãy. Em thử những nét bút đầu tiên. Cây bút vẽ thật sướng tay. Ruột chì không quá mền mà cũng không quá cứng, nét chì đen nhánh, rất sắc. Em thầm cảm ơn bố. Với cây bút chì ấy, em đã vẽ rất đẹp những hình vẽ của bài toán, những bức tranh em yêu thích. Em giữ gìn, nâng niu cây bút như một vật quý. ĐỀ 6 Viết đoạn văn miêu tả con gà trống có câu mở đoạn như sau: “Chú gà nhà em đã ra dáng một chú gà trống đẹp” Bài 1: Chú gà nhà em đã ra dáng một chú gà trống đẹp. Cái mào dày và đỏ chót như bông hoa dâm bụt lúc nào cũng nghênh nghênh ra vẻ kiêu hãnh lắm. Cái mỏ vàng ươm và hơi khoằm. Bộ áo lông của chú rực rỡ đủ màu sắc: lông cổ màu đỏ lửa pha xanh biêng biếc, lông thân màu nâu mượt, lông cánh và đuôi màu đen óng ánh. Cặp giò chắc nịch cùng cái cựa dài, sắc chính là vũ khí lợi hại của chú. Bài 2: Chú gà nhà em đã ra dáng một chú gà trống đẹp. Khoác lên thân hình cao lớn và cân đối của chú là bộ áo lông màu đỏ tía mượt bóng. Trên cái đầu nhỉnh hơn quả chanh là cái mào cờ đỏ thắm như một chiếc vương miện. Đôi mắt vừa bằng hạt đỗ đen lúc nào cũng đưa đi đưa lại như có nước. Dưới đôi chân vàng ươm đã thấy nhú ra đôi cựa sắc nhọn. Đó sẽ là thứ vũ khí lợi hại của chú ta đấy. Tả một con vật mà em yêu thích. Tả con mèo. “Meo! Meo!” Nghe những âm thanh dịu dàng quen thuộc, tôi liền cúi nhìn xuống. Mèo Mun đã đến bên tôi tự lúc nào. Nó ngồi cạnh chân tôi và ngước nhìn tôi bằng đôi mắt trong xanh ánh lên vẻ nũng nịu. Mèo Mun nhà tôi đã được hơn một tuổi. Giờ đây Mun đã là một cô mèo đỏm dáng. Thân hình nó thon thả. Đôi tai mỏng dựng đứng trên cái đầu tròn như quả cam. Cái mũi ươn ướt màu trắng hồng như một cái khuy bạc nổi bật trên chiếc áo lông đen tuyền. Hàng ria mép trắng như cước, lúc nằm chơi lại rung lên nhè nhẹ. Cái đuôi mềm mại luôn ve vẩy. Trong nhà, Mun quý nhất là tôi. Hễ thấy bóng tôi đi đâu về là nó chạy vội ra đón vẻ mừng rỡ. Những lúc ấy trông Mun như một cô tiểu thư nhõng nhẽo. Tôi lại bế Mun lên và dành cho cô những cái vuốt ve âu yếm. Thế mà tối đến, Mun nhanh nhẹn và hoạt bát y hệt như một ttráng sĩ. Không một con chuột nào xuất hiện mà thoát khỏi được móng vuốt sắc nhọn của Mun. Từ ngày có Mun, lũ chuột không dám đến nhà tôi quậy phá nữa. Cả nhà tôi đều phong cho Mun danh hiệu “Dũng sĩ diệt chuột”. Tả con chó. “Gâu! Gâu! Gâu!” Vừa về đến cổng, Mi-lô đã chạy ào ra đón tôi và cất tiếng “chào” thật dễ thương. Những âm thanh ngây thơ của chú cún vừa bốn tháng tuổi làm những mệt mỏi sau một ngày học hành căng thẳng của tôi như tan biến hết. Tôi đặt cặp xuống và bế Mi-lô lên để vuốt ve. Vậy là đã hai tháng qua kể từ ngày mẹ tôi mua chú về. Trông chú giờ đây thật đáng yêu. Khoác lên thân hình mập mạp của chú là chiếc áo lông đen nhánh và rất mượt. Đôi tai hình tam giác lúc nào cũng vểnh lên để nghe ngóng động tĩnh. Cái mũi hồng ươn ướt thính ơi là thính. Bốn cái chân ngăn ngắn khiến chú càng đáng yêu hơn. Nhưng có lẽ đẹp nhất ở Mi-lô là đôi mắt tròn đen nhánh, sáng rỡ lúc nào cũng rạo rực niềm vui. Cái đuôi cong cong luôn ve vẩy hết sang phải lại sang trái. Hàng ngày, Mi-lô thường đùa nghịch với quả bóng nhựa. Khi cảm thấy chán, chú lại ra nằm sưởi nắng ngoài sân. Đặc biệt, Mi-lô chơi rất thân với chú mèo Mun nhà bác Lan. Chiều nào cũng vậy, chúng thường nô đùa quấn quýt bên nhau. Tối tối, khi tôi ngồi học bài, Mi-lô nằm ngay bên chân tôi, thỉnh thoảng lại dụi đầu vào chân tôi đầy vẻ nũng nịu. Giờ đây, Mi-lô đã trở thành một thành viên thực sự của gia đình tôi. Chú luôn hiểu thân thiện với mọi người. Tôi luôn chăm sóc để Mi-lô mau lớn và mong rằng chú sẽ là một “vệ sĩ” trung thành của nhà tôi.
Tài liệu đính kèm: