Ôn luyện Tiếng Việt 4

Ôn luyện Tiếng Việt 4

Đề 1: Câu chuyện về túi khoai tây

Vào một buổi học, thầy giáo chúng tôi mang vào lớp rất nhiều túi nhựa và một bao khoai tây thật to. Thầy chậm rãi giải thích với mọi người rằng, mỗi khi cảm thấy oán giận hoặc không muốn tha thứ lỗi lầm cho ai, hãy biết tên những người mình không ưa hay ghét hận rồi cho vào túi. Chỉ một lúc sau, chiếc túi nào của chúng tôi cũng đã căng nặng, đầy khoai tây. Thậm chí, có người một túi không chứa hết khoai tây phải thêm một túi nhỏ kèm theo.

Sau đó thầy yêu cầu chúng tôi hãy mang theo bên mình túi khoai tây đó đến bất cứ nơi đầu và bất cứ lúc nào trong một tuẫn lễ. Đến lớp thì mang vào chỗ ngồi, về nhà thì mang vào tận giường ngủ, thậm chỉ khi vui chơi cùng bạn bè cũng phải đem theo.

 

docx 106 trang Người đăng hoaithu33 Lượt xem 1682Lượt tải 0 Download
Bạn đang xem 20 trang mẫu của tài liệu "Ôn luyện Tiếng Việt 4", để tải tài liệu gốc về máy bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
Đề 1: Câu chuyện về túi khoai tây
Vào một buổi học, thầy giáo chúng tôi mang vào lớp rất nhiều túi nhựa và một bao khoai tây thật to. Thầy chậm rãi giải thích với mọi người rằng, mỗi khi cảm thấy oán giận hoặc không muốn tha thứ lỗi lầm cho ai, hãy biết tên những người mình không ưa hay ghét hận rồi cho vào túi. Chỉ một lúc sau, chiếc túi nào của chúng tôi cũng đã căng nặng, đầy khoai tây. Thậm chí, có người một túi không chứa hết khoai tây phải thêm một túi nhỏ kèm theo.
Sau đó thầy yêu cầu chúng tôi hãy mang theo bên mình túi khoai tây đó đến bất cứ nơi đầu và bất cứ lúc nào trong một tuẫn lễ. Đến lớp thì mang vào chỗ ngồi, về nhà thì mang vào tận giường ngủ, thậm chỉ khi vui chơi cùng bạn bè cũng phải đem theo.
Chỉ sau một thời gian ngắn, chúng tôi đã bắt đầu cảm thấy mệt mỏi và phiền toái vì lúc nào cũng có một túi khoai tây nặng nề kè kè bên cạnh. Tình trạng này còn tồi tệ hơn nữa khi những củ khoai tây bắt đầu thối rửa và rỉ nước. Cuối cùng, chúng tôi quyết định xin thầy cho quẳng hết số khoai tây ấy đi và cảm thấy thật nhẹ nhàng, thoải mái trong lòng.
Lúc ấy, thầy giáo của chúng tôi mới từ tốn nói: “Các em thấy không, lòng oán giận hay thù ghét người khác đã làm chúng ta thật nặng nề và khổ sở! Càng oán ghét và không tha thứ cho người khác, ta càng giữ lấy gánh nặng khó chịu ấy mãi trong lòng. Lòng vị tha, sự cảm thông với những lỗi lầm của người khác không chỉ là món quá quý giá để ta trao tặng cho mọi người, mà đó còn là một món quà tốt đẹp mà mỗi chúng ta dành tặng bằng thân mình.”
Lại Thế Luyện
Đọc bài văn trên và khoanh tròn vào những câu trả lời đúng nhất:
Thầy giáo mang túi khoai tây đến lớp để:
Để cho cả lớp liên hoan với món khoai tây chiên
Để giáo dục cho cả lớp một bài học về lòng vị tha
Để cho cả lớp học môn sinh học
Túi khoai tây đã gây ra điều phiền toái là:
Đi đâu cũng mang theo túi khoai tây nặng nề bên mình
Các củ khoai tây thối rửa và rỉ nước
Cả hai ý trên
Theo thầy giáo, chúng ta nên có lòng vị tha, cảm thông với lỗi lầm của người khác vì:
Oán giận hay thù ghét người khác không mang lại điều gì tốt đẹp mà chỉ gây thêm phiền toái cho chúng ta.
Lòng vị tha, sự cảm thông với những lỗi lầm của người khác không chỉ là món quà quý giá để ta trao tặng cho mọi người.
Đó còn là một món quà tốt đệp mỗi chúng ta dành tặng cho chính bản thân mình
Tất cả các ý trên
Cách giáo dục của thấy thú vị là:
Thầy tự mang khoai tây đến lớp mà không bắt bạn nào phải mua
Thầy giúp cả lớp hiểu ra giá trị của sự tha thứ, sự cảm thông với lỗi lầm của người khác bằng hình ảnh củ khoai tây
Thầy không cho làm bài trên vở mà viết lên khoai tây
Câu chuyện muốn nói với chúng ta là:
Con người sống phải biết tha thứ cho nhau
Con người sống phải biết thương yêu nhau
Con người sống phải biết chia sẻ cho nhau
Từ có đủ cả 3 bộ phận của tiếng là:
Ta
Oán
Ơn
Trong ba bộ phận của tiếng, bộ phận có thể không có là:
Vần
Thanh
Âm đầu
Bộ phận âm đầu của tiếng “quà” là:
Q
Qu
Cả hai ý trên
Bộ phận vần của tiếng “oán” là:
Oa
Oan
An
Tiếng “ưa” có những bộ phận:
Âm đầu “ư”, vần “a”, thanh ngang
Không có âm đầu, vần “ưa”, không có thanh
Không có âm đầu, vần “ưa”, thanh ngang
Kể lại câu chuyện “Câu chuyện về túi khoai tây” bằng lời kể của thầy giáo:
Đề 2: Sự chia sẻ bình dị
Tôi đứng xếp hàng ở bưu điện để mua tem gửi thư. Ngay sau tôi là một người phụ nữ cới hai đức con còn rất nhỏ. Hai đứa nhỏ khóc lóc không chịu đứng yên trong hàng. Bà mẹ trông cũng mệt mọi và nhếch nhác như mấy đứa trẻ. Thấy thế, tôi liền nhường chỗ của tôi cho bà. Bà cảm ơn tôi rồi vội vã bước lên.
Nhưng đến lượt tôi thì bưu điện đóng cửa. Khi đó, tôi cảm thấy thực sự rất bực mình và hối hận vì đã nhường chỗ cho người khác. Chợt người phụ nữa quay sang tôi nói: “Tôi cảm thấy rất ái ngại! Chỉ vì nhường chỗ cho tôi mà cô lại gặp khó khăn như vậy. Cô biết không, nếu hôm nay tôi không gửi phiếu thanh toán tiền gas, thì công ty điện và gas sẽ cắt hết nguông sưởi ấm của gia đình tôi.”
Tôi sững người, không ngờ rằng chỉ đơn giản bằng một hành động nhường chỗ của mình, tôi đã giúp người phụ nữ ấy và hai đứa trẻ qua được một đêm giá rét. Tôi rời khỏi bưu điện với niềm vui trong lòng. Tôi không còn cảm giác khó chịu khi nghĩ đến ciệc phải lái xe đến bưu điện, tìm chỗ đậu xe và đứng xếp hàng nữa mà thay vào đó là cảm giác thanh thản, phấn chấn.
Kể từ ngày hôm đó, tôi cảm nhận được sự quan tâm của mình đến mọi người có giá trị như thế nào. Tôi bắt đầu biết quên mình đi và biết chia sẻ với người khác vì tôi nhận ra đôi khi chỉ một cử chỉ nhỏ, bình dị của mình cũng có thể làm ấm lòng, làm thay đổi hoặc tạo nên sự khác biệt và ý nghĩa cho cuộc sống của một người khác.
Ngọc Khánh
Đọc bài văn trên và khoanh tròn vào những câu trả lời đúng nhất:
Nhân vật “ttoi” trong câu chuyện lại nhường chỗ xếp hàng cho mẹ con người phụ nữ đứng sau vì:
Thấy mình chưa vội lắm
Người phụ nữ trình bày lí do của mình và xin được nhường chỗ
Thấy hoàn cảnh mẹ con họ thật đáng thương
Sau khi nhường chỗ, nhận vật “tôi” lại cảm thấy bực mình và hối hận vì:
Thấy mẹ con họ không cảm ơn mình
Thấy mãi không đến lượt mình
Bưu điện đóng cửa khi đến lượt của mình
Việc xảy ra khiến nhân vật “tôi” cảm thấy vui khi rời khỏi bưu điện là:
Biết được việc làm của mình đã giúp cho một gia đình tránh được một đêm đông giá rét
Mua được tem để gửi thư
Không phải quay lại bưu điện vào ngày hôm sau
Câu chuyện muốn nói điều:
Cần phải biết quan tâm, chia sẻ, giúp đỡ người khác
Muốn được người khác quan tâm, cần phải biết quan tâm, giúp đỡ người khác
Giúp đỡ người khác sẽ được trả ơn
Dấu hai chấm trong đoạn văn sau có tác dụng:
Chợt người phụ nữa quay sang tôi nói: “Tôi cảm thấy rất ái ngại! Chỉ vì nhường chỗ cho tôi mà cô lại gặp khó khăn như vậy. Cô biết không, nếu hôm nay tôi không gửi phiếu thanh toán tiền gas, thì công ty điện và gas sẽ cắt hết nguông sưởi ấm của gia đình tôi.”
Báo hiệu bộ phận câu đứng sau dấu hai chấm là lời nói trực tiếp của nhân vật
Báo hiệu bộ phận câu đứng sau dấu hai chấm là lời giải thích cho bộ phận đứng trước nó
Cả hai ý trên
Điền các từ sự quan tâm, của mình, biết quên mình đi, biết chia sẻ với người khác, cử chỉ nhỏ, bình dị, ấm lòng, thay đổi, ý nghĩa cho cuộc sống trong đoạn văn sau cho phù hợp:
Kể từ ngày hôm đó, tôi cảm nhận được 	đến mọi người có giá trị như thế nào. Tôi bắt đầu 	 	và 	 vì tôi nhận ra đôi khi chỉ một
	của mình cũng có thể làm	, làm 	
hoặc tạo nên sự khác biệt và 	của một người khác.
Nội dung câu chuyện trên phù hợp với câu tục ngữ:
Ở hiền gặp lành
Một cây làm chẳng nên non
Ba cây chụm lại nên hòn núi cao
Thương người như thể thương thân
Hãy kể lại câu chuyện trên bằng lời của người phụ nữ có con nhỏ:
Đề 3: Tấm lòng thầm lặng
Ngày nọ, bố tôi lái xe đưa ông chủ đi tham dự một buổi họp quan trọng tại một thành phố khác. Trong lúc nghỉ ở giữa đường, mấy cậu bé đang chơi quanh đấy hiếu kì kéo đến vây quanh, ngắm nghĩa và sờ mó chiếc xe sang trọng. Thấy một cậu bé trong nhóm đi cà nhắc vì bị tật ở chân, ông chỉ liền bước ra khỏi xe, đến chỗ cậu bé và hỏi:
Cháu có muốn đôi chân được lành lặn bình thường không?
Chắc chắn là muốn ạ! Nhưng sao ông lại hỏi cháu như thế? – Cậu bé ngạc nhiên trước sự quan tâm của người xa lạ.
Chiều hôm đó, theo lời dặn của ông chủ, bố tôi đã đến gặp gia đình cậu bé có đôi chân tật nguyền ấy. 
Chào chị! – Bố tôi lên tiếng trước. – Chị có phải là mẹ của cháu Giêm – mi không? Tôi đến đây để xin phép chị cho chúng tôi đưa Giêm – mi đi phẫu thuật để đôi chân trở lại bình thường.
Thế điều kiện của ông là gì? đời này chẳng có ai cho không cả. – Mẹ Giêm – mi nghi ngờ hỏi.
Trong gần một tiếng đồng hồ sau đó, bố tôi kiên nhẫn giải thích mọi chuyện và trả lời mọi câu hỏi của hai vợ chồng. Cuối cùng, hai người đồng ý cho Giêm – mi phẫu thuật.
Kết quả cuối cùng hết sức tốt đẹp. Đôi chân của Giêm – mi đã khỏe mạnh và lành lặn trở lại. Giêm – mi kể cho bố tôi nghe ước mơ được trở thành doanh nhân thành công và sẽ giúp đỡ những người có hoàn cảnh không may mắn như cậu.
Về sau, cậu bé Giêm – mi may mắn trở thành một nhà kinh doanh rất thành đạt như ước mơ của mình. Đến tận khi qua đời, theo tôi biết, Giêm – mi vẫn không biết ai là người đã giúp đỡ ông chữa bệnh hồi đó Nhiều năm trôi qua, tôi luôn ghi nhớ lời ông chủ đã nói với bố tôi: “Cho đi mà không cần phải nhận lại sẽ là niềm vui lâu dài.”
Bích Thủy
Đọc bài văn trên và khoanh tròn vào những câu trả lời đúng nhất:
Cậu bé trong câu chuyện gặp điều không may là:
Bị tật ở chân
Bị ốm nặng
Bị khiếm thị
Ông chủ đã giúp cậu bé bằng cách:
Cho cậu một số tiến lớn để có vốn làm ăn buôn bán
Đến nhà chữa bệnh cho cậu
Nói với người lái xe riêng đến nhà thuyết phục cha mẹ cậu và đưa cậu bé đi chữa bệnh
Ông chủ lại bảo người lái xe của mình làm việc đó vì:
Ông không có thời gian
Ông không muốn gia đình người được giúp đỡ biết mình
Ông ngại xuất hiện trước mặt người khác
Câu chuyện muốn nói với em điều:
Hãy giúp đỡ người khác một cách thầm lặng mà không cần đòi hỏi phải được trả ơn
Hãy giúp đỡ người khác nếu mình giàu có
Hãy giúp đỡ các trẻ em nghèo và bệnh tật
Ghi lại các từ đon và từ phức trong đoạn văn sau:
Một ngày nọ, bố tôi lái xe đưa ông chủ đi tham dự một buổi họp quan trọng tại một thành phố khác. Ra tới ngoại ô, họ dừng lại ăn tạm bánh ngọt ngay trong xe thay cho bữa ăn trưa.
Từ đơn
Từ phức
Gạch một gạch dưới lời kể trực tiếp và 2 gạch dưới lời kể gián tiếp trong đoạn văn sau:
Một người phụ nữ khoảng ba mươi tuổi bước ra khi nghe tiếng bố tôi gõ vào cánh cửa hoen gỉ. Gương mặt chị mệt mỏi, những nếp nhăn hằn sâu trên trán ghi dấu một cuộc sống lam lũ, khổ cực.
Chào chị! – Bố tôi lên tiếng trước. – Chị có phải là mẹ của cháu Giêm – mi không? Tôi đến đây để xin phép chị cho chúng tôi đưa Giêm – mi đi phẫu thuật để đôi chân trở lại bình thường.
Thế điều kiện của ông là gì? Đời này chẳng có ai có gì cho không cả. – Mẹ Giêm – mi nghi ngờ hỏi.
Chuyển lời kể gián tiếp trong đoạn văn sau thành lời kể trực tiếp:
Bố tôi lái xe đưa Giêm – mi về nhà. Trên đường đi, Giêm – mi kể cho bố tôi nghe ước mơ được trở thành doanh nhân thành công và sẽ giúp đỡ những người có hoàn cảnh không may mắn như cậu.
 Chuyển lời kể trực tiếp trong đoạn văn sau thành lời kể gián tiếp:
Thấy một câu bé trong nhóm đi cà nhắc vì bị tật ở chân, ông chủ liền bước ra khỏi xe, đến chỗ cậu bé và hỏi:
Cháu có gặp khó khăn nhiều với đôi ch ... ên nhân trong câu:
Tôi thật diễm phúc vì được cuộc sống ban tặng một cơ thể lành lặn và khỏe mạnh.
Thêm trạng ngữ chie nguyên nhân vào các câu sau cho thích hợp:
Ví dụ: Tôi có thể đi đến bất cứ nơi nào tôi muốn vì có một đôi chân khỏe mạnh.
Tôi có thể ngắm nhìn những người thân yêu và cuộc sống tươi đẹp xung quanh.
Tôi có thể lắng nghe những âm thanh tuyệt vời của cuộc sống.
Tôi hạnh phúc biết bao khi có thể nói những lời yêu thương dành cho người thân, bạn bè và chia sẻ với họ những trăn trở, vui buồn của cuộc sống.
Hãy viết sỗ thứ tự vào ô trống để sắp xếp các đoạn văn sau thành một bài văn hoàn chỉnh:
 Loài chim này trắng phau, mỏ đỏ, chân cao, có những cặp mắt đen huyền, viền vàng và mang trên đầu một lớp lông tơ mịn xanh nhạt như màu xanh da trời.
 Bước vào mùa mưa, từng bầy thiên nga rời tổ nối đuôi nhau bay về ven các hồ nước đang mỗi lúc một dâng đầy trên cao nguyên Gia Lai, Đắk Lắk.
 Thiên nga đậu trắng mặt hồ, màu trắng của nó nổi bật trên nền xanh của cỏ non, hòa với màu sáng của nước bạc long lanh dưới ánh nắng vừa chợt đến, chợt đi.
 Chúng vừa múa vừa hát. Cawoj chân vàng run rẩy tạo nên những đường nét khỏe khoắn. Đôi cánh xòe trên mặt cỏ xanh xoay tròn, nom giống như một bông hoa ê – puy tuyệt vời, đến chim anh vũ bay qua cũng phải nghiêng đầu tìm chỗ đậu để thưởng thức.
 Một ngày của thiên nga là một ngày vừa kiếm ăn vừa múa hát. Khi nào trời ngả về chiều, chúng mới dắt nhau bay về tổ, để lại “nền sân khấu” ven bờ hồ với những vạt cỏ đã bị xéo nát.
 Thiên nga thật là loài chim biết tự khoe mình vì vẻ đẹp và các động tác múa của mình. Nếu như bầy chim công múa rất dẻo, uyển chuyển nhịp nhàng, xứng đáng là nghệ sĩ của rừng xanh, thì tiếng thiên nga còn được coi là những giọng nữ cao tuyệt diệu, ngoài các động tác múa khỏe khoắn của nó.
 Rừng núi và đồng cỏ vào những ngày mưa đã trở thành một sân khấu lớn của các loài chim.
Viết bài văn tả con vật mà em được ngắm nhìn trong một chuyến du lịch:
Đề 33: Chiền chiện bay lên
Đã vào mùa thu
Đám cỏ may đã hết cái thời hoa giăng một dải tím ngắt mặt đê, cỏ đã vào quả để lại những chấm bạc có đuôi nhọn như bạch kim, găm vào đầy hai ống quần, mỗi khi ai sơ ý đi qua lối cỏ.
Chim chiền chiện vẫn lang thang kiếm ăn trong các bụi cỏ may già, trên đồng, trên bãi. Chiền chiện giống sẻ đồng nhưng áo không một màu nâu sồng như chim sẻ. Áo của chiền chiện màu đồng thau, đốm đậm đám nhạt rất hài hòa. Chiền chiện chân cao và mảnh, đầu rất dẹp. Trông dáng vẻ của chiền chiện như thể một kị sĩ đồng xưa bị tội ở trên trời, nên Thượng đế đã hóa phép ẩn mình trong kiếp chim bé nhỏ.
Chiều thu buông xuống dần. Đó là lúc chim cũng đã kiếm ăn no nê, trên bãi, trên đồng. Từ một bờ sông, bỗng một cánh chiền chiện bay len. Thoạt đầu như một viên đá ném vút lên trời. Nhưng viên đá ấy như có một sức thần k hông rơi xuống, nó cứ lao vút mãi lên chín tầng mây
Chiền chiện bay lên đấy!
Thoe mới tiếng chim bay lên, từ khong trung vọng xuống một tiếng hót trong sang diệu kì, giọng ríu ran đổ hồi, âm điệu hài hòa đến tinh tế. Giọng hót vừa đượm vẻ hồn nhiên, vừa thơ thới, thanh thản. Chim gieo niềm yêu đời vô tư cho những người lam lũ trên mặt đất. Lúc ấy, trên cánh đồng, vẫn người nào việc ấy. Người làm cỏ vẫn làm cỏ, người xới xáo vẫn xới xáo, người cày cuốc vẫn cày cuốc Nhưng tiếng chim hồn hậu đang nhập lặng lẽ vào tâm hồn họ.
Đến như tôi, một cậu bé chăn trâu bảy, tám tuổi đầu cũng mê đi trong tiếng hót chiền chiền giữa chiều mà bầu trời, mặt đất, hồn người đều trong sáng Tiếng chim là tiếng nói của thiên sứ gửi lại chào mặt đất.
Chiền chiện đã bay lên và đang hót.
Theo Ngô Văn Phú
Hãy đọc bài văn trên và khoanh tròn vào chữ cái trước câu trả lời đúng:
Chim chiền chiện kiếm ăn ở:
Trong các ao ven làng
Trong các bụi cỏ may già, trên đồng, trên bãi
Trong các ruộng lúa đang gặt
Chim chiền chiện hót khi:
Đã kiếm ăn no nê, đang nghỉ ngơi
Đang đi kiếm mồi
Đã kiếm ăn no nê và trong lúc bay lên
Tác giả miêu tả tiếng chim chiền chiện là:
Trong sang diệu kì, giọng ríu ran đổ hồi, âm điệu hài hòa đến tinh tế
Trong veo, líu lo, thánh thót, như hàng trăm chiếc đàn cùng hòa tấu
Lảnh lót, vui tươi, tràn đầy tình yêu cuộc sống
Tiếng chim đã mang lại cho người nông dân điều:
Làm cho tâm hồn con người thêm trong sáng
Làm cho tâm hồn con người thêm hồn hậu
Gieo niềm yêu đời vô tư cho những con người đang lam lũ lao động
Gạch dưới trạng ngữ chỉ mục đích trong các câu sau:
Khi thiên nga mẹ mải múa, các chim bố đạo mạo đứng bảo vệ vòng ngoài, vừa để cành giới vừa để giữ lũ nhóc khỏi vào quấy phá làm mất trật tự
Con cá sấu già trợn mắt hướng về phía người rồi bò thối lui giữa làng ao để thủ thế.
Gà mẹ tìm một nơi khô ráo dưới ánh nắng mặt trời để nghỉ ngơi và sưởi ấm sau một buổi dạo chơi.
Tôi đã nuôi một cái trứng bọ ngựa để quan sát nó đẻ.
Em đã từng đọc truyện hoặc xem phim mà trong đó nhân vật chính là các con vật ngộ nghĩnh, đáng yêu và thông minh. Em hãy tả lại một con vật mà em thích nhất.
Đề 34: Mẹ con cá Chuối
Bơi càng gần lên mặt ao, thấy nước càng nóng. Cá Chuối mẹ bơi mãi, cố tìm hướng vào bờ. Mặt ao sủi bọt, nổi lên từng đám rêu. Rất khó nhận ra phương hướng. Chuối mẹ phải vừa bơi vừa nghếch lên mặt nước để tìm hướng khóm tre. Trời bức bối, ngột ngạt. Lắm lúc, Chuối mẹ chỉ muốn lặn ngay xuống đáy cho mát, nhưng nghĩ đến đàn con đang đói, chờ ở vùng nước đằng kia, Chuối mẹ lại cố bơi. Khóm tre bên bờ đã gần đây rồi. Khi tới thật gần, Chuối mẹ chỉ còn trông thấy gốc tre, không thấy ngọn tre đâu. Chuối mẹ bơi sát mép nước, rồi rạch lên chân khóm tre. Tìm mộ chỗ Chuối mẹ đoán chắc là có tổ Kiến gần đó, Chuối mẹ giả vờ chết, nằm im không động đậy. Trời nóng hầm hập. Hơi nước, hơi lá ải cùng với mùi tanh trên mình Chuối mẹ bốc ra làm bọn Kiến lửa gần đó thèm thuồng. Bọn chúng rủ nhau đi kiếm mồi. Vừa bò loằng ngoằng vừa dò dẫm về phía có mùi cá.
Đầu tiên, cá Chuối mẹ cảm thấy buồn buồn ở khắp mình, sau rồi đau nhói trên da thịt. Biết Kiến kéo đến đã đông, Chuối mẹ liền lấy đà quẫy mạnh, rồi nhảy tùm xuống nước. Bọn Kiến không kịp chạy, nổi lềnh bềnh trên mặt ao. Đàn Chuối con ùa tranh nhau đớp mồi tới tấp. Thế là đàn Chuối con được một mẻ non nê. Chuối mẹ bơi quanh nhìn đàn con đớp mồi, vui quá nên quên cả những chỗ đau vì bị Kiến đốt.
Theo Xuân Quỳnh
Hãy đọc bài văn trên và khoanh tròn vào chữ cái trước câu trả lời đúng:
Cá Chuối mẹ kiếm mồi để:
Nuôi mình và các con
Nuôi mình
Nuôi các con
Chuối mẹ kiếm mồi bằng cách:
Dùng mồi nhử kiến đến
Dùng chính thân mình để nhử kiến
Dùng bẫy để nhử kiến
Nội dung bài là:
Giới thiệu cách kiếm mồi của cá Chuối
Giới thiệu cách nuôi con của cá Chuối
Ngợi ca tình mẫu tử thiêng liêng và cảm động của muôn loài
Gạch dưới trạng ngữ chỉ phương tiện trong các câu sau:
Với đôi chân mạnh mẽ, tôi có thể đến bất cứ nơi nào tôi muốn
Với đôi mắt trong sáng, tôi có thể ngắm nhìn những người thân yêu và cuộc sống tươi đẹp xung quanh
Với đôi tai rộng mở, tôi có thể lắng nghe những âm thanh tuyệt vời của cuộc đời.
Với đôi môi luôn nở nụ cười rạng rỡ, tôi hạnh phúc biết bao khi có thể nói những lời yêu thương dành cho người thân, bạn bè và sẻ chia với họ những trăn trở, vui buồn của cuộc sống
Với tất cả những điều đó, tôi có thể vượt qua mọi khó khăn, trở ngại.
Tìm và ghi lại các chi tiết tác giả miêu tả cách kiếm mồi của cá Chuối mẹ. Em có nhận xét gì về cá Chuối mẹ?
Dựa vào bài viết “Mẹ con cá chuối”, em hãy viết một đoạn văn miêu tả tình mẫu tử của mẹ con một loài vật mà em từng có dịp chứng kiến.
Đề 35: Những chú chó con ở cửa hiệu
Một cậu bé xuất hiện trước cửa hàng bán chó và hỏi người chủ cửa hàng: “Giá mỗi con chó là bao nhiêu vậy bác?”
Người chủ cửa hàng trả lời: “Khoảng từ 30 đến 50 đô la một con.”
Cậu bé rụt rè nói: “Cháu có thể mua chúng được không ạ?”
Người chủ cửa hàng mỉm cười rồi huýt sáo ra hiệu. Từ trong chiếc cũi, năm chú chó con bé xíu như năm cuộn len chạy ra, duy chỉ có một chú bị tụt lại khá xa. Ngay lập tức, cậu bé chú ý đến chú chó chậm chạp, hơi khập khiễng đó. Cậu liền hỏi: “Con chó này bị sao vậy bác?”
Ông chủ giải thích rằng nó bị tật ở khớp hông và nó sẽ bị khập khiễng suốt đời. Nghe thế, cậu bé tỏ ra xúc động: “Đó chính là con chó cháu muốn mua.”
Chủ cửa hàng nói: “Nếu cháu thực sự thích con chó đó, ta sẽ tặng cho cháu. Nhưng ta biết cháu sẽ chẳng muốn mua nó đâu”.
Gương mặt cậu bé thoáng buồn, cậu nhìn thẳng vào mắt ông chủ cửa hàng và nói: “Cháu không muốn bác tặng cho cháu đâu. Con chó đó cũng có giá trị như những con chó khác mà. Cháu sẽ trả bác đúng giá. Thực ra ngay bây giờ cháu chỉ có thể trả bác 2 đô la 37 xu thôi. Sau đó, mỗi tháng cháu sẽ trả dần 50 xu được không ạ?”
Bác bảo thật nhé, cháu không nên mua con chó đó! – Người chủ cửa hàng khuyên. – Nó không bao giờ có thể chạy nhảy và chơi đùa như những con chó khác đâu.
Ông vừa dứt lời, cậu bé liền cúi xuống vén ống quần lên, để lộ ra cái chân trái tật nguyền, cong vẹo được đỡ bằng một thanh kim loại. Cậu ngước nhìn ông chủ cửa hàng và khẽ bảo: “Chính cháu cũng chẳng chạy nhảy được mà, và chú chó con này sẽ cần một ai đó hiểu và chơi với nó”.
Đăn Clát
Hãy đọc bài văn trên và khoanh tròn vào chữ cái trước câu trả lời đúng:
Cậu bé chú ý đến chú chó con:
Lông trắng muốt
Bé xíu như cuộn len
Chậm chạp, hơi khập khiễng
Cậu bé không muốn người bán hàng tặng con chó đó cho cậu vì:
Con chó đó bị tật ở chân
Cậu cho tằng con chó đó cũng có giá trị ngang bằng những con chó khác
Cậu không muốn mang ơn người bán hàng
Cậu chọn mua con chó bị tật ở chân vì:
Thấy thương hại con chó
Con chó đó rẻ tiền nhất
Con chó đó có hoàn cảnh giống cậu
Nội dung câu chuyện là:
Hãy yêu thương những người khuyết tật
Hãy đối xử bình đẳng với người khuyết tật
Hãy chia sẻ và đồng cảm với người khuyết tật
Câu “Bác bảo thật nhé, cháu không nên mua con chó đó!” là kiểu câu:
Câu kể
Câu cảm
Câu khiến
Trong câu “Gương mặt cậu bé thoáng buồn” bộ phận chủ ngữ là:
Gương mặt
Gương mặt cậu bé
Cậu bé
Từ “giá trị” trong câu “Con chó đó cũng có giá trị như những con chó khác mà” thuộc loại từ:
Danh từ
Động từ
Tính từ
Những từ láy có trong bài văn trên là:
Rụt rè, chậm chạp, chạy nhảy
Rụt rè, chậm chạp, khập khiễng
Chậm chạp, khập khiễng, chạy nhảy
Câu “Có một lần, trong giờ tập đọc, tôi nhét tờ giấy thấm vào mồm” gồm có:
Một trạng ngữ
Hai trạng ngữ
Không có trạng ngữ nào
Hãy tả về một con vật có nhiều kỉ niệm với em.

Tài liệu đính kèm:

  • docxôn luyện tiếng việt.docx